1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xây Dựng ! Rock me up !

Chủ đề trong 'ĐH Xây Dựng' bởi slideon, 04/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. SixFeetUnder1980

    SixFeetUnder1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    519
    Đã được thích:
    0
    Orion, bản instrumental dài hơn 7 phút của Metallica mà bản thân tôi chưa bao giờ bớt thích, chỉ muốn nó kéo dài mãi ko bao giờ ngừng.
    Một bản Instrumental cũng có nghĩa là không hề có... ca từ, nhưng lại chứa đầy ngôn ngữ. Nếu như 1 bản giao hưởng là hoà ca của rất nhiều nhạc cụ cổ điển, quí phái thì ngôn từ của Orion chỉ là tiếng bass,lead cùng tiếng trống mà vẫn đầy tính gợi mở với tâm trạng của người nghe. Đã từng có những bài bình về ý nghĩa thực sự của Orion trước đây trên Rock Hall of Fame, nhưng riêng với tôi vào lúc này, nó lại có ý nghĩa khác. Thực sự Orion đã phô diễn nhiều kỹ thuật và có sự phân lập trường đoạn nhưng chỉ cảm thấy duy nhất 1 điều: đó là nhưng ký ức rong ruổi hết đêm qua ngày của một gã thanh niên trong cuộc hành trình theo đuổi điều gì đó mà bản thân tôi rất khó gọi tên. Gã thanh niên hiện thân từ tiếng vocal lead, đạp những bước chân lúc mạnh mẽ lúc nặng nề qua nhịp dồn tiếng trống, và người bạn Bóng Đêm trầm lạnh luôn bên hắn lúc mệt mỏi mà lắng nghe cơn oải ban ngày, đó là tiếng bass (thực sự chưa thấy một bài nào hoà bass quyện đến thế). Một kẻ tài hoa, đầy đủ những gì mà người khác thèm muốn, tiền bạc, các cô gái, những người bạn xung quanh, nhưng vẫn quyết tâm dấn thân vào bước lang thang để kiếm tìm điều gì thực sự có ý nghĩa với riêng mình. Cuộc hành trình đầy những hưng phấn, cũng có lúc mệt mỏi, mê sảng qua các đêm vật vờ trong các nhà kho cũ nát, những chiếc quạt thông gió khổng lồ rệu rã quạt vào những tia vàng vọt của hoàng hôn. Trên cuộc hành trình, có những lúc chợt thấy cái kiếm tìm và cuống cuồng rượt đuổi nhưng rồi cũng chẳng với tới để lại lê bước thất thểu qua tiếng phơ tè da diết, lúc đấy ai người bên cạnh...
    Với kiểu kết thúc bởi những âm thanh đồng điệu, nhỏ dần rồi xa mãi, cũng như các tư tưởng cực đoan, thảm thiết trong các tác phẩm khác, các triết gia Metallic không hề cho gã thanh niên ngừng bước trong cuộc kiếm tìm vô vọng. Giá như tôi có thể cho hắn 1 kết cục tốt đẹp hơn bởi 1 đoạn lead dài rồi vụt tắt .
    Orion - bước chân lang thang cô độc kiếm tìm ý nghĩa cuộc sống, cô độc với cả niềm kiêu hãnh và đau đớn.
    -----------------
    How many roads must a man walk down, before you can call he a man...
  2. langthangmotminh

    langthangmotminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Nhắc đến Orion, tôi lại thấy "Call of the Ktulu" mới đỉnh. Nhạc cổ điển có "Moonlight" thì Rock có nó, noi'''' thế thôi chứ đấy là tôi tự công nhận, nhưng có ai phê bài đó không nhỉ?Ngoài nghĩa địa, trong một đêm không trăng không * mà nghe bài đó thì phê lồi mắt...
    Được jonnyenglish sửa chữa / chuyển vào 21:47 ngày 23/09/2003
  3. sweetchid

    sweetchid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
  4. sweetchid

    sweetchid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Mạn phép các bác cho post lại bài của bác Highwaystar:Bài viết này chỉ là 1 cảm xúc nhất thời của tôi đối với 2 bài " Forever and One" và "If I knew" . Nội dung chủ yếu là phân tích về những nét đặc sắc nhất tròn lyric. Nếu có " củ chuối " quá thì mong các bạn thông cảm.
    Tình yêu là 1 vấn đề được đề cập đến khá nhiều trong Rock. Tình yêu mang lại cho ta niềm hạnh phúc, niềm sung sướng vô bờ, nó có thể vực ta dậy từ hố sâu của sự chán nản và thất vọng. NHưng tình yêu đối với Helloween thì thật cay dắng và buồn thảm làm sao.
    " Nếu anh biết em là tất cả trong anh thì tất cả đã ko như thế "
    Một chàng trai yêu say đắm 1 cô gái nhưng ko thể giữ được người đó trong vòng tay của mình. Đến khi cô gái đó ra đi, chàng mới biết trái tim mình chỉ có hình bóng của người đó thôi. Tiếc nuối và cay đắng, chàng trai tự dày vò trong số phận, chỉ biết dùng lời hát để nói lên lòng mình.
    " Loneliness seems like an evil dream
    But reality is life and life is here
    Once my heart was ruled by emptyness
    Harmed of being too sincere"
    (If I knew)
    ( Cô dơn dường như là cơn ác mộng
    Nhưng cuộc sống vẫn còn đó, anh ko thể trốn tránh
    Nỡ yêu nhau làm chi để khi em ra đi, anh ở lại với
    trái tim và tâm hồn trống rỗng)
    Tiếng nhạc như phụ hoạ lòng người, nghe thật chua xót làm sao. Vẫn những tiếng guitar ồn ào chát chúa, vẫn những tiếng trống dồn dập ko ngơi nghỉ nhưng tất cả chỉ gợi nên 1 nỗi buồn, 1 nỗi thất vọng đang cào nát tâm hồn chang trai, từ tận sâu thăm lòng mình, chàng thét lên
    "But if one day you''d just be gone
    I wouldn''t know how to ever get by"
    (If I knew)
    Ngồi 1 mình thẫn thờ, chang trai đắm sâu vào những ảo tưởng
    "We''re both the same, I''m King and you are Queen
    Understand you make me breathe again
    Tell me all your thoughts and I will see
    Take my hand and we will be there
    Together, someday, somewhere"
    (If I knew)
    ( Giá như thời gâin có thể quay trở lại
    Anh sẽ là Vua còn em là Nữ hoàng
    Anh sẽ hiểu tất cả những gì em nghĩ
    Hãy nắm lấy tay anh và chúng ta sẽ bay
    tới bất kì nơi đâu em muốn)
    NHưng ảo tưởng vẫn là ảo tưởng và thực tế vẫn là thực tế, tât cả đã chấm dứt, câu hát cuối cùng Helloween ngân lên như 1 sự tuyệt vọng chấp nhận cái nghiệt ngã của số phận.
    "I wouldn''t know how to ever get by
    I wouldn''t know how to ever get by
    I would simply break dơn and cry"
    (If I knew)
    Câu "I wouldn''t know how to ever get by" được hát tới 3 lần, có phải chàng trai đang đang tự hỏi lòng mình, hỏi trời, hỏi đất WHY WHY AND WHY? Theo tôi nghĩ đây là 1 sự sáng tạo khá đặc sắc của Helloween.
    Đó là tất cả những gì mà " If I knew" muốn nói, còn với " Forever and One " lại khác. ! côgái yêu 1 chang trai nhưng tình cảm đó bị đám mây đen của sự lừa dối bao phủ. BIết bị lừa dối nhưng vì quá yêu nên cô chỉ biết thốt lên với lòng mình.
    "What can I do. Will I be getting throught ?
    Now that I must try to leave it all behind
    Did you see what you had done to me
    So hard to justify. Slowly it''s passing by"
    ( Forever and One )
    Đoạn dạo đầu, Helloween tỉa nhạc khà hay, tiếp theo là 1 giọng hát trầm ấm rất ít khi được nghe thấy trong các album mới của Helloween. Lời hát như chính nỗi lòng cô gái, nghe thật êm ái nhẹ nhàng nhưng chứa đưng trong đó là 1 sự đau đớn, 1 sự chua xót tột cùng. Khi yêu con người ta thường mù quáng, nhưng đó ko phải là tội lỗi mà người đáng trách chính là những kẻ đã lừa dối mang đến nõi đau cho người yêu của mình.
    " Anh có biết anh đã đối xử với em như thế nào ko?
    Ko lời nào có thể bào chữa được nữa rồi
    Đau khổ nhưng tất cả rồi sẽ từ từ trôi đi"
    Đau đớn và tuyệt vọng nhưng ngọn lửa tình yêu vẫn le lói ko thể phai nhoà trong tim cô gái, cô chỉ biết khóc, cố quên đi tất cả nhưng sao mà khó thế, cô vẫn nhớ chàng, vẫn nhớ những nụ hôn êm ái từ thủa ban đầu.
    " Forever and One.I will miss you
    However I kiss you, yet again way down in Neverland
    So hard I was trying
    Tomorrow I still be crying
    How could you hide yours lies, yours lies"
    ( Forever and One )
    Từng lời hát cất lên như cảm thông cho 1 số phận thật trớ trêu và nghiệt ngã. Tình yêu là gì mà khiến người ta phải đâu khổ như vậy. Lúc hát đoạn đoạn điệp khúc này hình như Helloween đang "khóc" thì phải.
    " Đề khi thấy anh 1 lần nữa trái tim em như se lại
    Thẫn thờ trong cô đơn và tuyệt vọng,
    em chìm đắm vào trong đêm
    Liệu trên thế gian này cón có ai để
    em đặt trọn niềm tin nữa ko?"
    " Here I am. Seeing you once again
    My mind''s so far away
    My heart''s so close to stay
    Too proud to fight
    I walking back in tonight
    Will I ever find, someone to believe?"
    ( Forever and One )
    Câu hát cuối cùng, Helloween kết thúc bằng 1 câu hỏi, có thể có câu trả lời hoặc là ko, tất cả bí ẩn như chính cái tên Helloween vậy.
    Qua " Forever and One" và "If I knew" Helloween đã cho ta thấy mặt trái của tình yêu, hình như chất giọng của Helloween rất hợp với những bài kiểu này thì phải. " Forever and One" và "If I knew" đáng để chúng ta nghe đấy chứ.

  5. night_song

    night_song Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2003
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    Orion là band của VN đã tan rã rồi cơ mà.Bài "call of ktulu" mà bác nói có phải là bài " The call of ktulu " của Metallica ko?
  6. overture

    overture Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2003
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Mày biết nhiều thế mà ko chịu rủ tao đi xem rock cùng,toàn tớn lên với lão bạn khoa CD đi xem rock.Bỏ quên bạn bè là không tốt đâu mày ạ....he ...he
  7. hotchick

    hotchick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi, nhưng nhạc The Wall nghe không vào được, em thấy nó cứ ngang ngang, chán chán, lặp đi lặp lại, chẳng có chút sáng tạo nào cả, nhạc gì mà cứ nghe một lúc lại phải cau mày xem đoạn nhạc này ở đâu vì cứ thấy quen quen, đấy là cảm nhận của em nó thế các anh bỏ quá cho em nếu có gì không phải ạ.
    Em chỉ thích The Wall xịn của Pink Floyd thôi ạ.
  8. JonnyEnglish

    JonnyEnglish Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    4.152
    Đã được thích:
    0
    Ai nhắc gì đến the wall ở đây,tự dưng em này phat biểu về the wall ở đây!Pink thì anh chưa nghe ,hic không biết có phải là thiếu xót không nữa!!!
     
    Show off!!!....It isn't my style...!!!
  9. nhom_ngo_gi

    nhom_ngo_gi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    481
    Đã được thích:
    0
    Oạch
    mình vào nhầm chỗ rồi hí hí,ở đây không ai nghe Đan Trường à,hay Ưng Hoàng Fúc nhỉ cũng hay đấy chứ
  10. slideon

    slideon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2003
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Nhắc đến nhạc Pop em mới nhớ tới chuyện tàn lụi nhanh chóng của dòng nhạc Pop chỉ sau vài năm cầm chừng... Nói cho cùng thì nhạc Pop vẫn luôn là một loại nhạc thức thời, chỉ nổi lên rồi vụt tắt... Đặc điểm nổi bật nhất của nó chính là tính chất kinh doanh luôn được đặt lên trên tính nghệ thuật, tất cả chỉ vì tiền mà cắm đầu cắm cổ vào mà hát như ... một con lợn nuôi lấy thịt, đến ngày là mang bán, chả ai thèm nhớ!
    Đó là chuyện của những năm trước đây. Bây giờ thì sao? Em đoán thể loại Nuclear Metal rồi cũng sẽ đi theo vết chân bẩn của nhạc Pop mà thôi. NM chỉ là một trong nhiều loại nhạc nghe xong rồi quên ngay! Âm nhạc của NM baìi nào cũng giống bài nào. Chắc không ai phản đối em khi em nói rằng nghe nhạc Pop và NM giống hệt nhau: dễ nghe, dễ quên, bài nào cũng giống nhau, ban nào cũng rập khuôn nhau hết.... NM nổi lên rất nhanh nhưng chắc chắn cũng sẽ tịt ngay thôi.
    Classical Metal luôn là người chiến thắng!
    <P align=right>Để cuộc sống có ý nghĩa hơn</FONT></P>
    <P align=right>Dù mùa đông buốt giá</FONT></P>
    <P align=right>Lá rơi như giọt máu đỏ.</FONT></P>
    <P align=right>Vẫn tin rằng...</FONT><FONT size=1
    Được slideon sửa chữa / chuyển vào 07:36 ngày 25/09/2003

Chia sẻ trang này