1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin cho hỏi về Pautovski!

Chủ đề trong 'Văn học' bởi hope, 04/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Trả lời Hope :
    Người nhìn thấy vẻ đẹp của cuộc sống thì không hẳn là người yêu cuộc sống. Đôi khi, với những người xa rời cuộc sống, họ đã tự dựng nên vẻ đẹp đó cho riêng mình. Bạn đọc Pautovski, hay Guy de Maupassant, hay Alphonse Daudet, bạn sẽ tự an ủi mình rằng, ở đâu đó, có những đều tuyệt đẹp như thế, nhưng bạn không ngờ rằng nó chỉ vụt sáng trong trí não tuyệt đẹp và yếu ớt của những người viết nên những câu chuyện đó, vào những giờ phút họ cảm thấy đang xa dần cuộc sống. Bạn nào liên tưởng đến Jack London hẳn cũng là một người tinh tế, trên đời có nhiều người thuộc mẫu Martin Eden, có lẽ Pautovski cũng thế. Cho đến khi không còn sợi dây nào giữ được họ với cuộc sống nữa, thì họ ắt sẽ ra đi.
    Còn về sự kỳ cục của cái chết vì tự tử, tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó. Và nếu bạn hiểu những điều tôi nói bên trên, bạn sẽ không còn thấy tự tử là một điều kỳ cục. Tôi cho rằng, cái chết cũng tuyệt đẹp như sự sống, và còn hơn cả sự sống, cái chết là vĩnh cửu.

    Falling Down A Leaf
    One Year Passing By
    And Time For A Sleep
    Coming Day By Day.
  2. Egoist

    Egoist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    1
    Tự tử là cái chết của một kẻ thất bại. Nó hoàn toàn buồn thảm đến là tốn nước mắt mà không có chút buồn cười nào.
    Nếu làm một người thổi kèn thì tôi sẽ thổi kèn trong đám ma. Khi đó người ta với cõi lòng rộng mở của mình hoàn toàn hài lòng và thương xót với kẻ nằm trong sáu tấm ván. chính vì thế âm nhạc của tôi - cái thứ âm nhạc bi ai rẻ tiền của tôi mới thả sức rền rà rền rĩ .

    vị tha vị kỉ hai thằng
    cùng chung thân thể nguyên căn tách rời
  3. llittlecasper

    llittlecasper Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    487
    Đã được thích:
    0
    Zombie : Với tôi lại nghĩ khác, đúng là khi đọc Jack ta luôn thấy cái chất hoang dã, có lẽ chính do cuộc sống giữa thiên nhiên những vùng lạnh giá thế nhưng truyện của Jack luôn bừng lên sự khát khao, mãnh liệt, tha thiết với cuộc sống. Bạn có nhớ những truyện như Sóng lớn ở Canada ko ?, rất hay va lãng mạn, đẹp,mạnh mẽ theo cách riêng của Jack. Và như truyện Văn phòng ám sát chẳng hạn, rất triết lý và trong cái triết lý đó lại luôn chứa đựng những mâu thuẫn với nhau.
    TheBagpiper: Tôi cũng nghĩ một chút giống bạn, về Pau tôi ko biết nhiều lắm, còn về Jack thì rất nhiều tác phẩm thể hiện sự mâu thuẫn, đấu tranh trong ông, và đến cuối cùng chính ông ko thoát ra được và đã chọn đến cái chết. Nhưng tôi lại nghĩ sống mới là điều khó nhất chứ còn cái chết là cách nhẹ nhàng nhất con người có thể chọn.
  4. zombie

    zombie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2001
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Ngay cả cái nền thiên nhiên trong văn của Pau và Jack cũng hoàn toàn khác nhau, không hề giống một chút nào.
    Tôi chẳng thấy giống chút nào.
    Tự tử đơn giản là vì không còn tha thiết gì với cuợc sống nữa, tình yêu đã chết, sự ham sống cũng chết theo.
    Vô cùng dễ hiểu, và chỉ có những ngưòi đã tự tử mới hiểu.
    Có vậy thôi mà tranh luận nhiều quá
    alternative can be zombie!
    I used to be a little girl
    So old in my shoes
  5. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Thử tưởng tượng xem nếu chúng ta không bao giờ chết. Thật kinh khủng! Là người chơi kèn túi, tôi thổi cho cả đám ma lẫn đám cưới. Đối với nhiều người, một trong hai dịp đó là buồn thảm. Đối với những người còn lại, cả hai dịp hoặc là buồn thảm hoặc là hạnh phúc. Tôi nghĩ mình thuộc vào nhóm cuối.
    Này Zombie bé bỏng thân mến, ở đây đâu có ai là tranh luận đâu nào?

    Falling Down A Leaf
    One Year Passing By
    And Time For A Sleep
    Coming Day By Day.
  6. zombie

    zombie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2001
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Tôi luôn có một suy nghĩ suốt một tuần nay trưóc khi đi ngủ " Uớc gì sáng mai khôngphải thức dậy"
    Có manh nha tư tuởng tự tử không nhỉ?
    " Và vừng sáng xanh biếc của những vì sao mọc trên đỉnh núi nối đuôi nhau thành chuỗi dài vĩnh cữu lấp lánh. Cả không khí của sa mạc , của núi và mùa đông phà vào mặt họ ở chỗ ngoặt, khi họ dừng lại phút chốc để nhìn lên những dãy núi về đêm lấp lánh của những hạt tuyết rắn mờ mờ. Và những lời của Êlêna Pêtrôpnanói ra khe khẽ gần như là tuyệt vọng:
    -Điều này là lâu dài, lâu dài, có thể là mãi mãi"
    (Trích Cầu vồng trắng)

    Hi vọng những đêm nay sẽ dễ ngủ.
    <P><FONT size6><FONT color=blue size=6 colorred>Alternative can be zombie!</FONT></FONT></P>
    <P><FONT color=red size=4>I used to be a little girl,</FONT></P>
    <P><FONT color=red size=4>So old in my shoes</FONT></P>
    <P>[red]</FONT> </P>
    Được zombie sửa chữa / chuyển vào 23:57 ngày 09/08/2003
  7. grass

    grass Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/12/2001
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    Có những giọng nói giống như lời hứa hẹn của hạnh phúc mà chỉ có hạnh phúc khi người ta còn sống.
    Nghe giai thoại kể lại, Pautovsky xách chai rượu vào rừng, uống cạn, trước khi dí súng vào đầu và bóp cò.
    Ơ, nhớ là hồi mình nghe chuyện bác ý tự tử, cái thuở mười tám đôi mươi, còn ngây thơ trong trắng biết chừng nào, hí hí. Nghe chuyện này đờ ra mất 5 phút, chỉ để nói là nếu vậy, ông ấy là một người nói dối.
    Ơ, nhưng những ai đã dí súng vào đầu, thảy đều là nói dối cả. Ít nhất là nói dối bản thân mình, về một thế giới đẹp đẽ có lẽ chỉ có trong mơ, hay trong trí tưởng tượng. Pautovsky, London, Cobain... đều thế cả. Bác Cobain trước khi chết hình như có bảo cái gì "các bạn đừng tin tôi, tôi toàn nói những lời dối trá".

    Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi

    www.troixanh.allreal.net
  8. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Chứng tỏ bạn yêu cuộc đời này nhất!!! Và lãng mạn, và sung sướng. Tôi ghen tị cái thái độ đó của bạn!
    VLC ...
  9. zombie

    zombie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2001
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay thức dậy, vẫn còn sống Codet ạ.
    Và nghe lời bác xui em là em rất yêu cuộc sống nên lại phải cố mà lao đầu vào yêu nó đây.
    Lại tự nhắc lời của Pau " Hạnh phúc vĩ đại nhất của một nhà văn là không tự coi mình như một ngưòi đặc biệt một ngưòi cô độc, mà là một nguời như những người khác"
    ( Trích trong tập Bông Hồng Vàng)
    Yêu Pau lắm, lúc nào cũng lấy ông làm chỗ dựa. nhưng chính ông khi tự tử ( nghe các bác nói em mới biết, các bác nỡ lòng nào cướp mất niềm tin của em trong lúc này )chắc cũng không còn tin vào những điều mình đã từng tin. Vậy thì tôi, một con nhóc làm thế nào để tiếp tục tin ông và sống như những lời ông nói bi giờ
    <P><FONT size6><FONT color=blue size=6 colorred>Alternative can be zombie!</FONT></FONT></P>
    <P><FONT color=red size=4>I used to be a little girl,</FONT></P>
    <P><FONT color=red size=4>So old in my shoes</FONT></P>
    <P>[red]</FONT> </P>
    Được zombie sửa chữa / chuyển vào 08:28 ngày 10/08/2003
  10. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Zômbie và một số bạn cũng ngây thơ nhỉ?
    Cuộc sống bao giờ cũng tươi đẹp, theo nhận định chung chung đấy, và cũng là một trong số những kết luận trái nguợc nhau- tuỳ theo thái độ của mỗi người....
    Dân thường còn tự tử nữa là những người có cuộc sống nội tâm như các nhà văn, nhà thơ...
    Mà những vị này, lại tự chết hơi nhiều....
    VLC ...

Chia sẻ trang này