1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin đừng đọc , nếu đọc xin đừng post trả lời , nếu trả lời xin đừng chửi bới . Tôi chỉ xin 1 góc bìn

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Girl_0o0, 04/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Girl_0o0

    Girl_0o0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2004
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    12h hơn rồi chẳng thể nào ngủ được , đúng là chưa lúc nào nó lại rơi vào tình cảnh tuyệt vọng thế này . Nó fải làm sao với bản thân nó lúc này đây . Rồi thì ngày mai sẽ còn những gì nữa sẽ đến với nó , liệu còn có những gì tồi tệ hơn những gì nó đang fải chịu đựng đây ko ? Mọi thứ với nó giờ đã chấm hết , chẳng còn gì , À fải rồi , còn , còn Cu Bin kia kìa , thế lên giờ nó vẫn tồn tại thế này . Giờ nó thấy mọi thứ đều đen xì xì chẳng nhìn thấy gì cả , muốn bước đi tiếp nhưng lại chỉ có cảm giác sẽ dẫm fải bẫy mà đứng yên 1 chỗ cũng ko được.
  2. rationalist

    rationalist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    2.228
    Đã được thích:
    0
    viết mấy câu không đâu... cuộc sống có quá nhiê?u ca?nh ngộ... con ngươ?i có quá nhiê?u lối đi... đúng la? có nhiê?u việc đê? la?m nhưng không pha?i lúc na?o cufng la?m được... nhiê?u khi ta mắc một lôfi lâ?m, hay đơn gia?n la? la?m một điê?u không hă?n đaf đúng... vâfn có lef co?n một lối ra... nhưng ca?ng lún ca?ng sây, ca?ng thấy mi?nh không co?n một thoát... thôi thi? cứ nghif con đươ?ng mi?nh đaf chọn vâfn cố mafi ma? đi... khi câ?n nghif rô?i mới la?m, mi?nh lại la?m rô?i mới nghif... khi câ?n la?m đi đư?ng nghif, mi?nh lại cứ nghif rô?i không dám la?m...
    To girl o0o: mi?nh không định nói ai va? chăc chắn la? không nói vê? bạn, chi? tức ca?nh thi? vậy thoi... mi?nh đọc hết nhưfng ba?i bạn viết, không thật sự hiê?u mọi việc, nhưng nếu có thê? giúp bạn thi? mi?nh sef rất vui!
  3. rationalist

    rationalist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    2.228
    Đã được thích:
    0
    viết mấy câu không đâu... cuộc sống có quá nhiê?u ca?nh ngộ... con ngươ?i có quá nhiê?u lối đi... đúng la? có nhiê?u việc đê? la?m nhưng không pha?i lúc na?o cufng la?m được... nhiê?u khi ta mắc một lôfi lâ?m, hay đơn gia?n la? la?m một điê?u không hă?n đaf đúng... vâfn có lef co?n một lối ra... nhưng ca?ng lún ca?ng sây, ca?ng thấy mi?nh không co?n một thoát... thôi thi? cứ nghif con đươ?ng mi?nh đaf chọn vâfn cố mafi ma? đi... khi câ?n nghif rô?i mới la?m, mi?nh lại la?m rô?i mới nghif... khi câ?n la?m đi đư?ng nghif, mi?nh lại cứ nghif rô?i không dám la?m...
    To girl o0o: mi?nh không định nói ai va? chăc chắn la? không nói vê? bạn, chi? tức ca?nh thi? vậy thoi... mi?nh đọc hết nhưfng ba?i bạn viết, không thật sự hiê?u mọi việc, nhưng nếu có thê? giúp bạn thi? mi?nh sef rất vui!
  4. DeepWetHotFrenchKiss

    DeepWetHotFrenchKiss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2004
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Tôi sống nhiều, đi chơi nhiều, tệ nạn nhiều nên thấy lạ mới nói. chả chê trách gì ai. Lúc đõi rã họng, vật tung người thì ai thương tôi. Ai sống với XH nhièu nói nửa câu cũng hiểu.
  5. DeepWetHotFrenchKiss

    DeepWetHotFrenchKiss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2004
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Tôi sống nhiều, đi chơi nhiều, tệ nạn nhiều nên thấy lạ mới nói. chả chê trách gì ai. Lúc đõi rã họng, vật tung người thì ai thương tôi. Ai sống với XH nhièu nói nửa câu cũng hiểu.
  6. cactusfl

    cactusfl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    cuộc sống muôn ma?u, đươ?ng đi vạn lối ...không ai biết trước con đươ?ng mi?nh đi sef bă?ng phă?ng, Nhưng đaf biết con đươ?ng mi?nh đang đi không lối thoát chi? có muộn phiê?n ...thi? vâfn co?n cơ hội chọn lại...Thơ?i gian luôn chơ? mi?nh...mọi ngươ?i luôn tạo cho mi?nh cơ hội...Chi? sợ chính mi?nh không đu? ý chí, không chịu bước qua số phận thôi......Tuy câu chuyện bạn kê? hư thực đê?u có ...Nhung mi?nh chi? nói vê? câu chuyện thôi ...Mọi điê?u trên thế gian na?y tất ca? đê?u có thê? xa?y ra ....pha?i không bạn....????
  7. cactusfl

    cactusfl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    cuộc sống muôn ma?u, đươ?ng đi vạn lối ...không ai biết trước con đươ?ng mi?nh đi sef bă?ng phă?ng, Nhưng đaf biết con đươ?ng mi?nh đang đi không lối thoát chi? có muộn phiê?n ...thi? vâfn co?n cơ hội chọn lại...Thơ?i gian luôn chơ? mi?nh...mọi ngươ?i luôn tạo cho mi?nh cơ hội...Chi? sợ chính mi?nh không đu? ý chí, không chịu bước qua số phận thôi......Tuy câu chuyện bạn kê? hư thực đê?u có ...Nhung mi?nh chi? nói vê? câu chuyện thôi ...Mọi điê?u trên thế gian na?y tất ca? đê?u có thê? xa?y ra ....pha?i không bạn....????
  8. user01

    user01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Gửi Miu:
    Một sự tình cờ tôi đọc được bài viết của bạn, bạn nói là ''xin đừng chửi bới'', tôi ko có ý định đó, nhưng tôi có lời khuyên cho bạn.
    Tôi không coi hành vi của bạn là xấu, cũng không có quyền chửi rủa gì bạn, nhưng bạn hãy tự xét và cân nhắc lợi hại.
    Tôi hiểu, tất cả bạn muốn dành cho em trai yêu quí của bạn! Bạn có một tấm lòng tuyệt vời!
    Nếu tiếp tục như vậy, bạn sẽ có một tương lai ảm đạm hơn, kể cả với Cu Bin. Bạn đã để cuộc đời cuốn mình đi theo những cái giá trị thấp.
    Bạn cho đi điều gì, bạn nhận điều tương tự. Bạn cho đi những buông tuồng xã hội, bạn nhận những điều đó. Những giá trị bạn cho Cu Bin về hình thức là tốt đẹp, nhưng nó lại xuất phát từ những điều không tích cực. Vì vậy tương lai của em bạn cũng sẽ như những gì mà nó được nhận. Bạn cho nó những thứ vật chất dễ dãi, nuôi sống nó bằng những thứ ít giá trị, cuối cùng nó cũng sẽ không mang cho cuộc sống những cái có giá trị được đâu. Và trong cái mà bạn cho Cu Bin, có một sự mặc cảm, sâu xa mà nói, tôi tin rằng nó cũng tiếp nhận mặc cảm đó một cách "vô thức".
    Nếu xã hội coi đó là một nghề trân chính thì không vấn đề gì, nhưng ko may lại không như vậy, bạn đã đi ngược lại qui luật xã hội.
    Do đó, hậu quả thì bạn hãy dũng cảm tự nhận. Tôi biết bạn rất dũng cảm. Nhưng cần khôn khéo.
    Ở vị trí như bạn ko mấy ai làm được việc đó là tìm một lối ra, nhưng đó là điều cần làm, hãy bỏ vết xe cũ đi. Tôi ko dám khẳng định là tôi có thể làm khác ở vị trí của bạn, nhưng tôi và bạn hãy hiểu qui luật nhân-quả, cân nhắc đến mục đích cuối cùng của mình có đạt được không? Mục đích của bạn ít nhất là tương lai em bạn đó!
    Vì vậy lời khuyên của tôi là hãy lập kế hoạch cho những công việc tốt đẹp hơn.
    Đau khổ? Vất vả? Nhiều lắm! Nhưng đừng để điều đáng thương xảy ra là không hiểu biết những điều sờ sờ ra đấy mà phải đau khổ.
    Nếu đây là một câu truyện tưởng tượng, và nếu muốn nó có hậu thì chị Miu sẽ tìm một con đường khác để đi, để nuôi đứa em của mình. Và nếu muốn một con đường khác thì phải lập kế hoạch ngay từ bây giờ, kẻo không sẽ quá muộn lúc nào ko biết. Hãy thay đổi khẩn cấp, càng sớm càng tốt, những công việc ''nguy hiểm'' như vậy thì việc quá muộn có thể là ngày mai.
  9. user01

    user01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Gửi Miu:
    Một sự tình cờ tôi đọc được bài viết của bạn, bạn nói là ''xin đừng chửi bới'', tôi ko có ý định đó, nhưng tôi có lời khuyên cho bạn.
    Tôi không coi hành vi của bạn là xấu, cũng không có quyền chửi rủa gì bạn, nhưng bạn hãy tự xét và cân nhắc lợi hại.
    Tôi hiểu, tất cả bạn muốn dành cho em trai yêu quí của bạn! Bạn có một tấm lòng tuyệt vời!
    Nếu tiếp tục như vậy, bạn sẽ có một tương lai ảm đạm hơn, kể cả với Cu Bin. Bạn đã để cuộc đời cuốn mình đi theo những cái giá trị thấp.
    Bạn cho đi điều gì, bạn nhận điều tương tự. Bạn cho đi những buông tuồng xã hội, bạn nhận những điều đó. Những giá trị bạn cho Cu Bin về hình thức là tốt đẹp, nhưng nó lại xuất phát từ những điều không tích cực. Vì vậy tương lai của em bạn cũng sẽ như những gì mà nó được nhận. Bạn cho nó những thứ vật chất dễ dãi, nuôi sống nó bằng những thứ ít giá trị, cuối cùng nó cũng sẽ không mang cho cuộc sống những cái có giá trị được đâu. Và trong cái mà bạn cho Cu Bin, có một sự mặc cảm, sâu xa mà nói, tôi tin rằng nó cũng tiếp nhận mặc cảm đó một cách "vô thức".
    Nếu xã hội coi đó là một nghề trân chính thì không vấn đề gì, nhưng ko may lại không như vậy, bạn đã đi ngược lại qui luật xã hội.
    Do đó, hậu quả thì bạn hãy dũng cảm tự nhận. Tôi biết bạn rất dũng cảm. Nhưng cần khôn khéo.
    Ở vị trí như bạn ko mấy ai làm được việc đó là tìm một lối ra, nhưng đó là điều cần làm, hãy bỏ vết xe cũ đi. Tôi ko dám khẳng định là tôi có thể làm khác ở vị trí của bạn, nhưng tôi và bạn hãy hiểu qui luật nhân-quả, cân nhắc đến mục đích cuối cùng của mình có đạt được không? Mục đích của bạn ít nhất là tương lai em bạn đó!
    Vì vậy lời khuyên của tôi là hãy lập kế hoạch cho những công việc tốt đẹp hơn.
    Đau khổ? Vất vả? Nhiều lắm! Nhưng đừng để điều đáng thương xảy ra là không hiểu biết những điều sờ sờ ra đấy mà phải đau khổ.
    Nếu đây là một câu truyện tưởng tượng, và nếu muốn nó có hậu thì chị Miu sẽ tìm một con đường khác để đi, để nuôi đứa em của mình. Và nếu muốn một con đường khác thì phải lập kế hoạch ngay từ bây giờ, kẻo không sẽ quá muộn lúc nào ko biết. Hãy thay đổi khẩn cấp, càng sớm càng tốt, những công việc ''nguy hiểm'' như vậy thì việc quá muộn có thể là ngày mai.
  10. littletree

    littletree Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ đây là câu chuyện có thật của Girl_0o0 vì tôi đã đọc bài của bạn trong box giáo dục giới tính.

Chia sẻ trang này