1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin ho?i ve^` ca'i go.i la` : "Nha^n va(n giai pha^?m" ...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi GoodNight, 28/09/2001.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. GoodNight

    GoodNight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2001
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Chào các b5n ....

    Toi có nghe nguoi ta no'i ve van de na`y .. Nhung cau chuyen chi'nh xa'c nhu the na`o thi` toi khong duoc rõ...
    Xin hoi anh em ai biet ta`i lieu ve no' o đâu ?
    Rat ca'm on ca'c ban.

    Thân mến

    Good Night
  2. hastalavista

    hastalavista Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2001
    Bài viết:
    4.785
    Đã được thích:
    1
    hoac tai thu vien quoc gia, hoac chech search engine google.com nhung toi nghi hoi kho tim duoc mot buc tranh toan canh ve giai doan nay.
  3. Temely

    Temely Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/08/2001
    Bài viết:
    1.295
    Đã được thích:
    4
    Nhân Văn Giai Phẩm là một phong trào chống đối của trí thức miền Bắc trong những năm 1950. Lợi dụng Chiến dịch Trăm Hoa Đua Nở Trăm Nhà Đua Tiếng của nhà nước phát động để sửa sai sau đợt cài cách ruộng đất, nhóm này ra các báo Nhan Văn và Giai Phẩm để yêu sách nhà nước đổi mới, chống tham nhũng... Những bài víêt đó, so với thời này (thí dụ các bài viết trong báo Tuổi Trẻ và Thanh Niên), chẳng có gì đáng kể hoặc quá "*********", nhưng vào thời đó Đảng coi như bị mất mặt, nên đã phản ứng bằng cách đóng cửa báo, cho các nhân vật trong nhóm tập trung học tập, khóa sổ lương thực... Những nhân vật nổi tíêng trong nhóm như Văn Cao (người làm quốc ca VN), Trần Dần, Phan Khôi (người đi đầu trong phong trào Thơ Mới VN), Trần Đức Thảo (giáo sư triết học Paris, đồng thời với Jean Paul Sartre, bài viết của ông đến giờ vẫn có trong sách gáio khoa Pháp), Phùng Quán, Nguyễn Bính (thơ tình).... bị kiểm điểm, bị trù dập, mất thẻ Đảng và cấm sáng tác trong mấy chục năm. Hình như đến đầu thập niên 90, họ mới được sáng tác trở lại và kết nạp vào Hội Nhà Văn VN. Nhưng đến nay, sự thật ra sao , vẫn chưa được công bố hoàn toàn.
    Để rộng đường dư luận, múôn đọc thêm về họ, bạn vào các trang web này :
    http://www.freeviet.org/ntvh/nhanvan/viw-nhanvan.html
    http://members.aol.com/canhen/nhanvan.htm
    Trích vài bài thơ :
    LỜI MẸ DẶN
    Của Phùng Quán

    Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con không lấy chồng
    Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
    Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy tôi mới lên năm
    Có lần tôi nói dối mẹ
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
    Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc
    ---- Con ơi ------
    trước khi nhắm mắt
    Cha con dặn con suốt đời
    Phải làm một người chân thật.
    ---- Mẹ ơi, chân thật là gì?
    Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
    Con ơi một người chân thật
    Thấy vui muốn cười cứ cười
    Thấy buồn muốn khóc là khóc.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét.
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ
    Từ đấy người lớn hỏi tôi:
    --- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
    Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
    --- Bé yêu những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không ! những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vời.
    In lên vết son đỏ chói.
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé mồ côi thành nhà văn
    Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
    Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
    Người làm xiếc đi giây rất kho'
    Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
    Đi trọn đời trên con đường chân thật.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêụ
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngaơ
    Bút giấy tôi ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
    1957
    PHÙNG QUÁN
    ANH CÓ NGHE KHÔNG
    của Văn Cao

    Gửi một nhà văn đã nổi tiếng
    Cửa đóng lại từ chín giờ
    Không một cuốn sách chờ đợi
    Dù những ngôi sao đang nở trên trời
    Dù đêm mùa Xuân bắt đầu trở lại
    Tất cả hướng về biển
    Bọt cứ tan trên bãi cát xa
    Mà cửa bể vẫn im lìm chưa mở
    Bao giờ nghe được bản tình ca
    Bao giờ bình yên xem một tranh tĩnh vật
    Bao giờ
    Bao giờ chúng nó đi tất cả
    Những con người không phải của chúng ta
    Vẫn ngày ngày ngang nhiên sống
    Chúng nó còn ở lại
    Trong những áo dài đen nham hiểm
    Bẻ cổ bẻ chân đeo tội ác cho người
    Chúng nó còn ở lại
    Trong những tủ sách gia đình
    Ở điếu thuốc trên môi những em bé mười lăm
    Từng bước chân các cô gái
    Từng con đường từng bãi cỏ từng bóng tối
    Mắt quầng thâm còn nhớ mãi đêm
    Chúng nó còn ở lại
    Trong những tuổi bốn mươi
    Đang đi vào cuộc sống
    Như nấm mọc trên các thân gỗ mục
    Người bán giấy cũ
    Đã hết những trang tiểu thuyết ế
    Những trang sách báo ngày xưa
    Đang bán đến những trang sách mới
    Những bài thơ mới nhất của anh
    Anh muốn giơ tay lên mặt trời
    Để vui da mình hồng hồng sắc máu
    Mấy năm một điệu sáo
    Như giọng máy nước thâu đêm chảy
    Chung quanh còn những người khôn ngoan
    Khi có mồm
    Mắt không bao giờ nhìn thẳng
    Những con mèo ngủ yên trên ghế
    Trong một cuộc dọn nhà
    Những con sên chưa dám ló đầu ra
    Những cây leo càng ngày càng tốt lá
    Một nửa thế giới
    Một nửa tâm hồn
    Một nửa thế kỷ
    Chưa khai thác xong
    Bây giờ không còn những tiếng nổ to
    Nhưng còn những tiếng rạn vỡ
    Có thể thu hết những khẩu súng *********
    Nhưng vẫn còn
    Những khẩu chúng đưa người tự tử
    Anh có thấy không
    Chỗ nào cũng có tiếng
    Chưa nói lên
    Những người của chúng ta
    Đang mờ mờ xuất hiện
    Le lói hi vọng
    Trên những cánh đồng lầy
    Nghìn năm cũ phủ mất nhiều giá trị
    Đốt nghìn kinh chưa thắp sáng cuộc đời
    Vaò một cuộc đấu tranh mới
    Với những người không phải của chúng ta
    Anh có nghe thấy không
    Vào một cuộc đấu tranh mới
    Để mở tung các cửa sổ
    Mở tung cả cửa bể
    Và tung ra hàng loạt hàng loạt
    Những người thật của chúng ta
    VĂN CAO
    Trích Giai Phẩm mùa Xuân (8-10-1956)
  4. Trangxinh

    Trangxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Nhà nước chưa bao giờ phát động phong trào 'Tram Hoa..".
    Nhân Văn Giai Phẩm thực chất cũng không phải là một tổ chức chính trị chống đối.
    Trần Dần và Phan Khôi cnàg không phải là cánh chim đầu đàn của thơ mới
  5. username

    username Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2001
    Bài viết:
    1.672
    Đã được thích:
    0
    Tôi còn nhỏ tuổi nên không biết gì về "Nhân văn giai phẩm". Nhưng chính Phan Khôi là người mở đầu cho thơ mới VN với bài viết "Một lối thơ mới trình chánh giữa làng thơ", báo Phụ Nữ Tân Văn 10-3-1932.
  6. hastalavista

    hastalavista Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2001
    Bài viết:
    4.785
    Đã được thích:
    1
    Có một thời con nguời và tình yêu cái đẹp của họ là đẹp đẽ...
    Hasta La Vista
  7. Temely

    Temely Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/08/2001
    Bài viết:
    1.295
    Đã được thích:
    4
    1. Trangxinh nói đúng, nhà nứơc không phát động chíên dịch trăn Hoa Đua Nở. Nhà nứơc chỉ phát động chíên dịch Sửa Sai, sau đợt Cải Cách Ruộng Đất. Trùng thời điểm với phong trào Trăm Hoa Đua Nở do Mao Trạch Đông phát động bên Trung Hoa và chiến dịch kể tội Stalin, dẹp bỏ bệnh tôn sùng lãnh tụ do Hội Nghị Đảng CS Liên Xô lần thứ 20 quyết định.
    2. Nhân Văn Giai phẩm không phải là một tổ chức chính trị. Chỉ là một tập hợp (lỏng lẻo) các nhà thơ, nhà văn , nhà báo...
    3. Phan Khôi, có thể được coi là người khai sinh phong trào Thơ Mới tại VN. Bài thơ Tình Già của ông, có thể coi là bài thơ mới đầu tiên của VN.
  8. username

    username Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2001
    Bài viết:
    1.672
    Đã được thích:
    0
    Tôi rỗi rãi gõ bài Tình Già lên đây cho mọi người cùng đọc :
    Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa.
    Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ, hai cái đầu xanh, kề nhau than thở:
    - "Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng, mà lấy nha hẳn là không đặng"
    "Để đến nỗi tình trước phụ sau, chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau !"
    - "Hay ! Nói mới bạc làm sao chớ ! Buông nhau làm sao cho nỡ ?"
    "Thương được chừng nào hay chừng nấy, chẳng qua ông trời bắt đôi ta phải vậy !"
    "Ta là nhân ngãi, đâu có phải vợ chồng mà tính việc thuỷ chung ?"
    hai mươi bốn năm sau, tình cờ đất khác gặp nhau.
    Đôi cái đầu đều bạc, nếu chẳng quen lung đố có nhìn ra được !
    Ôn chuyện cũ mà thôi, liếc đưa nhau đi rồi, con mắt còn có đuôi.
    Nghe thì hơi lạ tai nhưng so với mấy bài thơ bây giờ thì ăn đứt !!
  9. Tieu_Hiep_new

    Tieu_Hiep_new Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2001
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Nhan Van Giai Pham that ra chua the coi la mot phong trao chinh tri. No chi la tieng noi cua so van nghe si thoi bay gio. Nhu nha tho Hoang Cam co ke lai, rang mot to Van nghe thi lam sao dang tai het duoc nhung tac pham cua anh em van nghe si. Nen cac cac ong ra to Giai pham de co cho dang bai ma thoi. Tuy nhien co nhieu su te nhi da dan toi nhung hieu lam keo dai hang chuc nam. Trong thoi gian qua dai BBC ban Viet ngu cung da co mot cuoc phong van voi nha tho Hoang Cam va nha tho Le Dat; hai trong so nhung nguoi tham gia hien tuong do. CAc ban neu muon co the tham khao tai trang nha cua Ban Viet ngu dai BBC de co them mot cai nhin trung thuc hon.
    [side=5]Knight[/side=5]
  10. Rookie

    Rookie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/10/2001
    Bài viết:
    753
    Đã được thích:
    0
    Mấy cái links trên là vô nghĩa. Cho người VN ở trong nước thì internet vào không được, cho người VN ở nước ngoài thì thừa. Cất đi là vừa, để những tổ chức kiểu "Việt Nam tự do" với "Cánh én" ở đây chỉ có hại cho TTVN Online. Bác nào có ý định post lên nhằm mục đích mở mang đầu óc cho người khác thì cũng phải tế nhị một chút.
    <rookie>
    Only two things are infinite, the universe and the human stupi***y. And I'm not sure about the former. (Albert Einstein)
    </rookie>

Chia sẻ trang này