1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ - Bảo Thê

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi lyenson, 28/08/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chip1161984

    chip1161984 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2005
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Truyện hay thí co?n gi? nưfa mư?
  2. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0
    Trang Hạ trả lời phỏng vấn
    1) Chị là phóng viên, nhà văn đang học ở TQ, Vậy chị có hay đi du lịch TQ, ĐL không? Chị thích du lịch kiểu gì, mua tour hay du lịch bụi?
    Từ năm 2006 tôi đã không được phép nhập cảnh vào Trung Quốc và các đặc khu thuộc lãnh thổ Trung Quốc như Hồng Công, Ma Cao. Vì thế nếu vấn đề Visa vào lãnh thổ chưa được Trung Quốc chấp nhận thì có lẽ tôi khó có thể sang Trung Quốc dù chỉ để du lịch. Còn tại Đài Loan, hầu hết mọi địa danh trên bản đồ tôi đều đã đặt chân đến.
    Nếu được vào Trung Quốc thì có lẽ tôi sẽ tự? mở tour của riêng mình, đi một mình và tự giải quyết mọi vấn đề mà một khách du lịch thông thường gặp phải như vấn đề giao thông, lựa chọn điểm đến và thời gian lưu trú, mua bảo hiểm cá nhân. Tôi hy vọng sẽ đi một vòng quanh các bar dành cho dân đồng tính tại Thượng Hải, dành một ngày hưởng cuộc sống trọn vẹn như một thanh niên Bắc Kinh, sáng chờ xe bus, trưa ăn cạnh công viên, tối đi chơi, đi xem phim, tán gẫu trong quán?
    Tôi e chắc không công ty du lịch nào mở những tour như thế cho những người dở hơi như tôi, và tôi cũng sợ mình là một người trong ?obầy đàn? du khách đi tour đang bị lùa tới Vương Phúc Tỉnh, tới Vạn Lý Trường Thành, tới Hàng Châu, tới Tây Tạng, tới những danh lam thắng cảnh có sẵn hướng dẫn viên du lịch với niềm tự hào rằng ta đã ?oBeen there, done that?. Sự tự hào đó bị clone như cừu Dolly. Đôi khi tôi nhìn những tour được quảng cáo như thấy du khách bị lừa dối. Và nhiều người cũng sẵn sàng phòng thủ bằng tâm lý ?oTa là du khách, ta đến để xem, để nếm, để thử, để biết, tai nghe mắt thấy? chứ không phải đến để Sống (hoặc để tạm rời xa cuộc sống cũ mèm ở Việt Nam)..
    2) Khi di du lịch chị đi 1 mình, với đồng nghiệp, với bạn bè hay...?Đi chơi, thật khốn khổ cho ai lỡ làm bạn đường với tôi. Tôi thích thì ở dầm dề chán thì cuốn gói đi thẳng, không kế hoạch. Tôi cũng thường xuyên lỡ hẹn và làm lỡ thời gian của người khác, vì thế biết tính mình, tôi rất ngại phải đi cùng những người đáng được tôn trọng và chăm sóc như đồng nghiệp, bạn bè.
    Tôi thích đi một mình, mỏi thì ngồi lại, chán thì ngủ, vui thì cười suốt dọc đường, đói ở đâu ăn đó, chỗ nào đẹp ở lại mãi, tự tìm lấy cái đẹp của nơi tôi đến không nhờ ai chỉ hộ, lạc đường thì cứ rẽ tay phải hoài rồi cũng tới chỗ cần đến?
    Nghe tôi nói thật thế này, chắc nhiều người nói tôi chả biết du lịch là cái quái gì!
    3) Chị quan tâm gì nhất khi có ý định đến 1 nơi nào đó? Thức ăn địa phương? Cảnh đẹp? Tiện nghi? Văn hóa? Con người?
    Những tiêu chí bạn đưa ra, thú thực tôi ít khi đưa nó thành tiêu chuẩn để lựa chọn chỗ tôi sẽ đến.
    Tôi thích dọn những chuyến đi theo mùa. Mùa ở phố (Cao Hùng), mùa rét (ở biển), mùa lãng đãng (ở nông thôn), mùa đông đúc (thành phố mới), mùa mua sắm (Đài Bắc), mùa có hoa Nguyệt quế (miền Trung Đài Loan), mùa chạy xe buổi sáng gặp những tay đua từ núi bên kia vụt qua (Vườn quốc gia núi Dương Minh Sơn), hay mùa cà phê (trong những quán phố cổ Cửu Phân).
    Nên cái tôi quan tâm nhất là cảm xúc và thời tiết. Với điều kiện tiên quyết là: chỗ tôi đến không nằm trong tour nào, không có dấu ấn của ngành công nghiệp du lịch. Phong cảnh đẹp thì quá tốt rồi, phong cảnh không đẹp thì cố tìm những góc tạo cảm xúc khác biệt. Khi trí nhớ thị giác đã phai nhạt đi thì trí nhớ cảm xúc có khi còn đầy. Nhưng tôi có nhược điểm là nhìn ai cũng thấy cái tốt của họ, nhìn đâu cũng thấy phong cảnh có nét đẹp riêng. Cho nên lúc nào cũng cảm thấy no đủ sau mỗi chuyến đi, dù đã đến một nơi u ám và tẻ ngắt, dù gặp những món nuốt mãi không trôi, và những người dân địa phương thay bằng chỉ đường cho tôi thì lại hỏi thăm những câu rất ?okỳ thị chủng tộc?.
    4) Theo chị, điều gì mà du lịch có thể mang lại cho người ta nhiều nhất? (Thư giãn, kiến thức or...?
    Không phải là cảm xúc sao? Không phải mỗi chuyến đi là một chuyến tìm kiếm sao?
    Chẳng lẽ lại chỉ là những tấm ảnh kỷ niệm luôn có tiền cảnh là cái mặt mình, riêng có hậu cảnh là thay đổi?
    Ai cũng kêu đi du lịch về mệt quá, nghỉ nửa buổi, ngủ sớm, mai còn đi làm. Nên thư giãn thật sự chắc không đâu bằng trong chính ngôi nhà mình chứ không phải là đi du lịch.
    Tôi nghĩ ĐI là một thôi thúc từ tiềm thức, từ bản năng loài người. Từ thời hái lượm săn bắt, tổ tiên ta cũng đã luôn khao khát mở rộng địa bàn hoạt động của mình, để kiếm được nhiều hơn, đúng không? Tôi thấy những người ĐI cũng là những người thuộc bộ tộc đói khát, thèm được nhặt nhạnh để lấp đầy khoảng trống trong tâm thức cũng như trong đời sống hiện tại. Du lịch cho ta (cho tôi) thoả mãn phần nào cái bản năng thèm nhặt nhạnh trong con người mình. Cho dù những cảm xúc, những hình ảnh, âm thanh, quan điểm, suy nghĩ ta có từ cuộc hành trình đôi khi chỉ là hàng giả. Như thể chưa đi Sapa bạn đã nghĩ đến hình ảnh những người H?Tmông và chợ tình, chưa đi Nhật đã biết hoa anh đào tháng tư phải đẹp. Cảm xúc của bạn ngay từ đầu đã bị settings bởi những nhà làm du lịch, thông qua truyền thông, qua những tour quảng bá hoặc thông qua chính sự lười biếng và thụ động của bạn.
    11/6/2007
    http://blog.360.yahoo.com/blog-Vu7viS0laaeZd4RQ7woX3YU-?cq=1
  3. Thieu_iot

    Thieu_iot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.998
    Đã được thích:
    0
    Nếu truyện đã post xong, em xin phép khoá topic. Box TPVH hạn chế bình luận. Còn với các bài dịch hay phỏng vấn khác của dịch giả Trang Hạ, bác Lyenson có thể lập một topic khác và đặt tên sao đó để mọi người theo dõi cho tập trung. Cảm ơn bác.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này