1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin Người Góc Nhỏ Để Làm Duyên

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi doc_vang, 13/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Tì Bút Vớ Thị Vẩn & Phàm Văn Tục​
    Trơ mắt ếch " dzòm " các cụ tự nhận đầy chữ giành cái sự hay, sự đúng về mình. Nó thở dài ngán ngẫm. Thương là thương cho các con chữ cứ bị các cụ vật ngữa ra hết tung lên, đạp xuống từng hồi.
    Rồi có khi, nó lại muốn mửa khi mà nghe các cụ vuốt ve nhau bằng những lời ngọt còn hơn mấy cô gái ở quán bia ôm đèn mờ hôn, hít, liếm, láp tặng bồ hòn cho nhau làm quà nhưng thực chất ẩn sau đuôi mắt tóe lên tị hiềm thủ sẵn con dao găm đã tuốt khỏi vỏ.
    Hình như, có một vài người cũng cùng tâm trạng với nó. Bằng chứng là họ thả tia nhìn mơ màng ra ngoài ô cửa mặc cho các cụ trong này vẫn cứ sà sả trao đổi/tranh luận và cho ra những sáng ( kiến ), sáng ( sủa ) . Mà không phải các cụ sủa ít, sủa bé cho cam. Mỗi lần các cụ ho lên một cái là y như rằng trời gầm không nhả, thiên lôi đã không buông. Tim nó cứ như nhẩy lam ba đa, làm bà đà trong ***g ngực.
    Nó phục các anh chị ấy lắm lắm. Gắn cái mác " nhà thơ chuyên nghiệp " thì phải như thế chứ. Ít ra, được nhồi nhét hằng hà sa số kiến thức/ kiến ngủ vào đầu những mười hai năm Trung Học và bốn năm Đại Học, mài đũng đít quần chứ chả chơi. Có cái gì đó len lén tuồn vào niềm kiêu hãnh ( ảo ). Nó nhẹ nhàng và rón rén ( sợ các cụ đoản mạch thăng hoa ấy mà ) đi đến chổ các anh lân la làm quen. Các anh cứ đơ ra như ngồi thiền. Lâu lâu, môi lại nhấp nháy vài cái như là vừa ngộ ra cái gì đó hay ho lắm lắm. Nó càng cảm phục và tôn trọng đến độ không dám thở mạnh. Và, có cái gì khiến ánh mắt nó cũng tò mò dõi theo ánh nhìn của các anh. Ối trời ! Một chị mặc chiếc váy ngắn đến tận háng đang ngồi bắt chéo chân, dẫu môi hút từng ngụm sinh tố bên kia đường. Cảm giác buồn nôn lại ùa về. Nó trở về vị trí cũ và chậm rãi rút giấy bút ra biên lại những dòng này.
    Nhìn quanh. Nó là đứa trẻ nhất trong buổi giao lưu thơ mang chủ đề " Từ ánh mắt đến trái tim " hôm nay.
    Đỗ Ngọc
    Được doc_vang sửa chữa / chuyển vào 16:17 ngày 12/09/2006
  2. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Tránh Rét
    Bắt đầu một cơn mưa
    Khi mắt anh nhìn mắt em đắm đuối
    Mù quáng vót trên tay trái cấm
    Nhai xanh bờ, bãi, khát thèm
    Rong hoang trỗi dậy
    ***g ngực phá củi sổ ***g
    Con tim nhẩy ngông
    Những điệu tăn gô theo nhịp gõ của chim chích chòe mùa hè đỏ lửa
    Phượng ngủ quên bên mép phố phai mùa
    Ai đổ trọc ánh nhìn gắt gay
    Đóa vàng trước ngõ
    Còn sót lại hình hài mùa thu
    Những con sâu trong kén
    Chờ chết ngày hóa **** rong chơi
    Và anh và em
    Cầm nhúm hồng tránh rét mê giông.
    12/9/06
    Đỗ Ngọc

  3. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Khua Giấc
    Nỗi cô đơn ùa về như sấm
    Đếm giọt thời gian qua tích tắc đồng hồ
    Thủ dâm thơ bằng những tràng rất ngố
    Đồng tử lặng câm
    Môi thâm chết cứng
    Cảm xúc như sợi dây rung gọi phong linh về tối
    Binh binh bong
    Phía sau nhà thờ có hai kẻ phàm tục tẩy trần nhau bằng dấu thánh giá xưng tội : Con lạy cha a men.
    Ngày mai có đứa trẻ nào chào đời ?
    Ngày mai có đứa trẻ nào chết đi ?
    Ngày mai còn tôi
    Còn hoang mang trăn trở
    Đêm xõa tóc khoát chiếc áo trắng toang đi lang thang dọc hành lang mảng khuất tâm hồn
    Đốm lửa tàn, không sáng nổi, ma trơi.
    12/9/06
    Đỗ Ngọc

    Được doc_vang sửa chữa / chuyển vào 16:02 ngày 12/09/2006
  4. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Cho tôi được nhìn lại
    Mình là mình phút giây
    Và này tim này mắt
    Quặn thắt những đong đầy​
    Tôi sẽ trở về với mẹ và các em
    Xin một ngày Củ Chi đừng mưa tầm tả
    Rong hoang tháng ngày trên đất người xa lạ
    Háo hức nào trói được chân đâu
    Tôi sẽ ngồi bên mẹ thật lâu
    Kính cẩn ôm bàn tay mưng mưng nốt.
    Chai
    Cho con lớn tháng lớn ngày
    Tôi sẽ về đồ nốt những đường cong
    Trong đôi mắt ba còng lên ánh đợi
    Đứa con gái bé bỏng với bao nông nổi
    Xin ba hiền từ đừng lén giấu nước mắt vì con
    Tôi sẽ ngồi chảy lại mái tóc mây
    Cho đứa em, ôi sao mà giống thế
    Nét mắt, mày chao, trán kiêu kỳ, môi đỏ
    Hình bóng của chị năm xưa, nhưng đừng như chị. Chị đau !
    Tôi sẽ ngồi ở vuông sân sau
    Bên mục giếng gội bụi trần ngát hương bồ kết
    Mái tóc dày năm xưa thường tết
    Bím đuôi sam mỗi độ đến trường
    Và nhất định tôi sẽ soi gương
    Nhìn mình thật lâu, thật lâu, thật kỹ
    Đếm những hằn học, trở trăn, tìm chút hồn nhiên ngày xưa ấy
    Trên gương mặt tròn méo mó gió sương
    Chiếc ba lô quẩy ngược cho tôi biết chặn đường
    Còn xa lắm ngày trở về như thế
    Gởi tâm tư vào cánh hạc chiều hôm bóng xế
    Tôi sẽ trở về hôn đất mẹ, và ...
    10/9/06
    Đỗ Ngọc
  5. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Sau này, anh sẽ chỉ ăn nửa cái bánh rán và giành cho My cả cái to đùng.
    - Ứ tin
    - Anh thề
    Sau này, anh đi làm và kiếm thật nhiều tiền. Rồi mua căn nhà to thật là to, anh với My ở chung.
    - Ứ tin
    - Anh thề
    Sau này, chúng mình sẽ có những thằng Tiến con và những bé My con.
    - Ứ tin
    - Anh thề
    7 tuổi.
    - Chúng ta chia tay thôi !
    - Vì lẽ gì ?
    - Anh không thể mua bánh cho My, anh không thể mua nhà cho My và anh không thể cùng My có những đứa con.
    - Vì sao ?
    - Hai mươi năm anh dành cho những người phụ nữ khác, ngoài My.
    Toang : " Ứ tin ". Nhưng ...
    ....
    Im lặng cho xót xa lên ngôi.
    27 tuổi và những điều không dành cho 7 tuổi.

    ----oOo-----
    Viết cái lẳng nhẳng này xong sáng quắt mắt đêm. Mơ hồ nhận ra, lắm lúc tự đi tìm trong chính sự mơ hồ mình. Viết S.O.S, bỏ vào chai, đóng nắp rồi thả ra biển ... Nhưng S.O.S cái gì ? Và vì sao phải S.O.S ?
  6. hieuham

    hieuham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    S.O.S có thể được dịch là viết tắt của Save Our Soul.
    Nhóc, "đêm đang về và đêm sẽ trôi qua".
  7. virusHiV

    virusHiV Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2003
    Bài viết:
    396
    Đã được thích:
    0
    Chưa phải
  8. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Khổ, bệnh nhiều tiếng ngoại Cuốc nó mới thế.
  9. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Hix, em có mỗi một cái môi mà đến những 3 ông anh trai. Cứ như là có mỗi cái kẹo cao su mà phải chia đều cho 3 người nhưng không ai muốn mất tẹo phần cao su nào. Hay là nhai lại nhỉ ? Kakakakakakakaka.
    Hôn mỗi người phát này . Kakakakakakakaka

  10. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Khi Ta Ngồi Khóc Bão
    Đêm qua ngồi nghe báo bão
    Cuộn lòng đau đáu rưng rưng
    Đứa con xót thương đất mẹ
    Thịt da ngấu nát mấy phần
    Ai cho em thơ tuổi nhỏ
    Ngày ngày hai buổi đến trường
    Cha đi, chiều cuối thu gió nhẹ
    Lá vàng - mẹ rớt ngày sương
    Ai cho những vọng phu hóa đá
    Chờ chồng tóc kín tay thon
    Nước mắt mọc quanh vết rạn
    Ngoài kia, tâm bão, hãy còn
    Niềm đau thể nào chôn giấu
    Lớp lớp trai tráng không về
    Thiếu nữ đêm mơ chiếc gối
    Vỗ về giấc ngủ, không mơ
    Đêm qua ngồi nghe tin bão
    Chạnh lòng một kẻ tha hương
    Rồi mai ta về chốn ấy
    Đặng không đi hết con đường
    Và khi ta ngồi khóc bão
    Sóng át ngập tiếng lệ rơi
    Và ta ơi ta có biết
    Ra đi là trở về rồi

Chia sẻ trang này