1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xuân Quỳnh và "một thời như thế"

Chủ đề trong 'Văn học' bởi zic_zac, 14/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    bắt tay toet cái nào. Tôi vẫn khoái nhất là hoa cúc xanh, dù tôi biết chắc là nó không bao giờ có.
    sao box văn hoc lại chuyên cả thi ca luôn à?Vây thì tôi đề nghi lập một topic thi ca ở văn hoc cho người nhà box văn hoc vào thi hứng được không nhĩ??!!
    không ai đến nhẹ nhàng như gió
    chỉ có những con người câm lặng bước qua
    họ gặp nhau đâu đấy trên đường
    chỉ mỉm cười rồi âm thầm bước đi
    [/size=3]
  2. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    ĐOC CHỮ KÍ CỦA TÔI THÌ BIẾT
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt đời thường ai chẳng có
    Cũng ngừng đập nếu cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
    (xuân quỳnh)
  3. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Thơ tình cho bạn trẻ
    Xuân Quỳnh
    Vẫn con đường, vạt cỏ tuổi mười lăm
    Mặt hồ rộng, gió đùa qua kẽ lá
    Lời tình tự trăm lần trên ghế đá
    Biết lời nào giả dối với lời yêu...
    Tôi đã qua biết mấy buổi chiều
    Bao hồi hộp, lo âu và hạnh phúc
    Tôi trăn trở nhiều đêm cùng hoa cúc
    Đợi tiếng gà đánh thức sự bình yên
    Dòng sông này, bãi cát, cánh buồm quen
    Hoa lan trắng suốt một thời quá khứ
    Tôi đã đi đến tận cùng xứ sở
    Đến tận cùng đau đớn, đến tình yêu
    Buổi chiều này sặc sỡ như thêu
    Muôn màu át trong hoàng hôn rạng rỡ
    Bàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoã
    Ánh mắt nhìn như chấp cả vô biên:
    Chẳng có thời gian, chẳng có không gian
    Chỉ tuổi trẻ, chỉ tình yêu vĩnh viễn
    Người mới đến những nơi tôi từng đến
    Lại con đường vạt cỏ tuổi mười lăm
    Lại hàng cây nghe tiếng thì thầm
    Lời thành thật, dối lừa trên ghế đá...
    "Nào hạnh phúc, nào là đổ vỡ"
    Tôi thấy lòng lo sợ không đâu
    Muốn giãi bày cùng ai đó đôi câu
    Về tất cả những gì rồi sẽ trải
    Mong rút ngắn dặm đường xa ngái
    Để cho người tới đích bớt gian truân
    Bao khổ đau, sung sướng đời mình
    Xin tặng bạn làm bước thang hạnh phúc
    Nhưng tôi biết chẳng giúp gì ai được
    Những vui buồn muôn thuở cứ đi qua.
    12/1985
    Ừa, bắt tay Daysleeper. Tớ vốn chẳng hay đọc thơ, thế mà thuộc rõ lắm bài của Xuân Quỳnh.
    Bạn cứ thử mở một topic và xung phong trước đi, thi hứng có ào ạt hay không là tuỳ thuộc vào người và đề tài khởi xướng, phải không hỉ?
    Tớ sẽ cổ vũ bằng cách đọc vậy. Hì hì, nếu một ngày tớ làm thơ nhỉ?
  4. Egoist

    Egoist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    1
    trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    tinh yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Bài nào nhỉ?

    những lời ca tôi hát về em
    đã cạn cùng con sóng biển khơi
  5. Hermione711

    Hermione711 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    1.442
    Đã được thích:
    0
    Đọc thơ Xuân Quỳnh, tớ luôn cảm nhận được nỗi sợ hãi sẽ để vuột mất tình yêu : " Lời yêu mỏng manh như màu khói
    Ai biết lòng anh có đổi thay"
    " Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
    Hôm nay yêu mai có thể xa rồi..."
    Nhưng tớ cũng thích cả những dòng thơ cô làm cho con, mộc mạc và tình cảm...
    " Con làm bằng yêu thương
    Của cha và của mẹ
    Của bà và của ông
    Của má nữa biết ko
    Con làm bằng tất cả"
    Dù sao, mỗi lần đọc thơ Xuân Quỳnh tớ lại thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, nhưng cũng.... buồn nhiều hơn...
    Xét cho cùng mai là một ngày mới...

  6. rainbow3594

    rainbow3594 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0

    Thị trấn nào anh đến chiều nay
    Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
    Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
    Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa...
    Xóm làng nào anh sẽ đi qua
    Những đồng lúa, vườn cây bờ bãi...
    Dẫu em biết rằng anh trở lại
    Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
    Thời gian trôi sau cánh cửa một mình
    Giọt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
    Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
    Một con đường vời vợi núi cùng sông...
    Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
    Chỉ lá rụng dạt dào trên lối phố
    Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ
    Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
  7. zic_zac

    zic_zac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Bac' Egoist a, 2 cau^ tho day la` o bai` "Co' 1 thoi nhu the". Bac' thich' no' phai ko? Co' phai vi` bac' cung~ thay minh` "co' 1 thoi nhu the"?
    Toi^ yeu^ tho XQ cung vi` the day moi nguoi a. Nhung bai` tho cua XQ khien^' toi duoc thay lai minh`, hieu minh` hon, va` tu tin hon.
    Ko hieu nguoi ta lai it' xuat ban tho XQ nhi, toi thay quanh quan cung~ chi co' 1-2 quyen in tu doi tam' hoanh' nao`. Co' dua ban bao toi day la` vi` ly' do..... chinh' tri (?!), tuc la` co' lien^ quan gi` day den Luu Quang Vu~. Hay that day!!!!!!!!!!!!!!!
  8. harmonia

    harmonia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    "...Và anh nữa anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá
    Đập đến nỗi em tưởng như nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, em yêu anh như điên..."
    "...Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
    Và gió thổi và mây bay về núi
    Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
    Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em."
    Mạnh mẽ quá mà cũng dịu dàng quá. Tôi yêu thơ Xuân Quỳnh vì thế. Trong cảm nhận của tôi, thơ của chị là tiếng nói của người phụ nữ đích thực. Chắc chắn cô gái nào cũng tìm thấy một phần của mình trong thơ chị.
    [blue]
    Harmonia
  9. angel_dust_new

    angel_dust_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ
    Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
    Tên mình ai gọi sau vòm lá
    Lối cũ ta về nay đã thu.
    Mây trắng bay đi cùng với gió
    Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
    Đắng cay gửi laị bao mùa cũ
    Thơ viết đôi dòng theo gió thu.
    Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
    Áo em sơ ý cỏ găm đầy
    Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
    Ai biết tình ai sẽ đổi thay.
    Nhớ đến thắt lòng một hồn thơ đau đáu niềm yêu, niềm tin cuộc sống.
  10. Helios

    Helios Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/03/2002
    Bài viết:
    487
    Đã được thích:
    1
    ANH (Xuân Quỳnh)
    ...
    Ở ngoài kia trời gió
    Ở ngoài kia trời mua
    Cây bàng đêm ngẩn ngơ
    Nước qua đường chảy xiết
    Tóc anh thì ướt đẫm
    Lòng anh thì cô đơn
    Anh cần chi nơi em
    Sao mà anh chẳng nói
    Anh, con đường xa ngái
    Anh, bức vẽ không màu
    Anh, nghìn nỗi lo âu
    Anh, dòng thơ nổi gió...
    Mà em người đời thường
    Biết là anh có ở !

    ?^T?.??? 청?~??-? ?"?(Yes) 라고 ?.~면 ?^T?.??? ?."?
    Được sửa chữa bởi - Helios vào 22/04/2002 18:34

Chia sẻ trang này