1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

XÚC CẢM...

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi yabi, 27/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hoavosac

    hoavosac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    0
    Chàng lê ánh mắt nhìn ngang theo điểm sáng nằm trên đầu đỉnh nước,, bất giác chàng nhận ra dòng sông đang chảy ngược . Nước từ đâu nối đuôi nhau, theo đỉnh sóng trôi bạc bờ tìm về với biển.
    Chàng nhắm mắt lại, tựa lưng vào lưng, ghế đá mùa thanh tuy mát nhưng sao lạnh quá, dòng sông như bắt nguồn từ đó, lan tỏa đều, bất an và bất động như những gì chàng đang chứng - nguyện . Nó cứ ỳ ạch, uể oải, bỡn cợt, lỡn vỡn một cách vô định - Có lúc là một khối đá, có lúc như một cánh chim Đại Bàng, có lúc nhỏ bé như không thể dựa vào khoa học để nhìn thấy - Nó vẫn lỡn vỡn, vẫn động, vẫn tĩnh, vẵn hư hư thực thực, nó tượng trưng cho đòn roi của kỵ sĩ, quất không ngừng như những đỉnh sóng chảy ngược trên mặt sông .
    CỔ CHI HỌC GIẢ VỊ KỶ, KIM CHI HỌC GIẢ VỊ NHÂN ?
    http://my198.myrice.com/flash/fff.swf
  2. yabi

    yabi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Chàng ngáp, thẫn thờ đáp:
    - ừ thì đi.
    Nàng vẫn ngồi, gọi với vào nhà trong :
    ...
    anhthuongcochu ui sau ba chấm tiếp theo sẽ là cái rì??!!
    ...cho em mở những lá thư phồng phồng hi vọng
    để trao đi một tấm lòng và nhận lại một trái tim!
  3. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    là ...hì hì ... em bị kẹt ... chắc vậy ... hì hì ...
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  4. hoavosac

    hoavosac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    0
    Rồi hai người ngồi yên lặng, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng.
    Sự yên lặng sắp trở nên nặng nề, thì người tài xế vào mời hai vợ chồng lên xe.
    - Mời hai bác xơi nước.
    - Vâng ạ, bác để mặc chúng tôi.
    Chàng nghe vợ nói, nghĩ đến sự dự đoán của mình. Thấy chàng ngồi im, bạn vồn vã hỏi:
    - Thế nào, bác có trúng số không?
    - Không.
    - Chúng tôi cũng chẳng trúng số nào. Thật là mất tiền toi.
    Câu chuyện ngừng lại. Nàng nói:
    - Bác mất tiền thì cũng là mất tiền nhà nước. Cuối tháng, bác lĩnh lương thì cũng như lấy lại chứ gì.
    Chàng cũng xen vào một câu:
    - Độ này công việc có bận không, bác?
    - Cũng không bận lắm, nhưng bằng sao được bác, tự do, muốn làm gì thì làm. Sung sướng thật.
    Chàng mỉm cười chua chát, không trả lời.
    Câu chuyện dần dần tẻ ngắt. Nhân chán ngán sắp đứng dậy thì bạn nói:
    - Hai bác ở lại đánh tổ tôm chơi.
    Nàng nhanh nhảu đáp:
    - ừ phải đấy. Chúng mình ở lại đánh vài hội cho vui.
    Trái với mọi hôm, Chàng từ chối nói là có việc bận.
    Nàng bảo:
    - Vậy tôi ở lại. Mình đi đâu thì đi, rồi đến chiều lại đón tôi đi xem chớp bóng.
    Bên sập gụ, một đứa đầy tớ gái đã đứng chia bài. Chàng từ giã bạn, chán nản bước ra. Vợ chàng gọi giật lại, nhắc:
    - Cậu nhớ đến đón tôi đấy. Chớp bóng kỳ này hay lắm, nghe đâu là chuyện một ông tiên tìm thuốc trường sinh thì phải.

    Chiếc xe ô tô nhẹ nhàng đi. Chàng vẩn vơ nhìn hai dãy nhà theo nhau chạy về đằng sau, nghĩ đến câu nói của vợ. Chàng nói thầm một mình:
    - Đi tìm thuốc trường sinh... Đời mình ngắn ngủi thế này mà còn không biết làm gì, lại còn muốn một đời bất diệt...
    Buồn bã, chàng trông những người qua đường đông đúc chen nhau đi, ngẫm nghĩ:
    - Họ đi đâu? Chắc họ đi cho có chuyện như mình, và đời họ chắc cũng như đời mình, nhạt nhẽo, phẳng lì, buồn tẻ.
    Chàng tò mò nhìn dáng điệu, nét mặt từng người để tìm chứng cho cái thuyết của mình. Lúc đó, xe ô tô đi qua phố Hàng Than. Chàng từ đằng xa đã để ý đến một bọn phu xe, đương đẩy những chiếc xe chất đầy than.
    - Mình may giàu có mà sống còn không thấy vui nữa là họ! Không biết làm sao họ sống được...
    Xe ô tô vượt qua dẫy xe than. Nhân nhìn lại, ngạc nhiên. Mấy người phu, đàn bà lẫn đàn ông, vừa nói chuyện vừa cười vang cả phố. Trên những khổ mặt nhem nhuốc, đầy bụi than, nét cười trông có vẻ lạ kỳ. Bỗng nhiên, Chàng - tuy đời vật chất đầy đủ, xa hoa, tuy không phải mó tay vào việc gì, chàng nhìn thấy mình háo hức như thèm thuồng, ghen tị những người phu kia nhem nhuốc, vất vả những tiếng cười giòn và trong .
    Chàng bắt đầu chán nản từ ấy .
    CỔ CHI HỌC GIẢ VỊ KỶ, KIM CHI HỌC GIẢ VỊ NHÂN ?
    http://my198.myrice.com/flash/fff.swf
  5. yabi

    yabi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    hì truyện của anh hoa cũng hay hay nhưng mà hì hơi bị khó nuốt ý. mà cái anh chàng đó chán nản rồi sao nữa không thay đổi gì hít hả anh hvs
    ...cho em mở những lá thư phồng phồng hi vọng
    để trao đi một tấm lòng và nhận lại một trái tim!
  6. hoavosac

    hoavosac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    0
    Đổi thay - một điều không họa hiếm. Chàng đã sống theo hướng nào đó trong nhiều năm. Bỗng một ngày kia chợt có một biến chuyển xảy đến, một tia sáng mới lóe lên trong cuộc đời chàng. Bất đắc dĩ chàng phải đổi hướng do hoàn cảnh, hay nói như các tín đồ - " ý trời ".
    Bước đổi thay đó đôi khi giống như một bước ngoặc . Những chân trời mới rộng mở, những thách đố nảy sinh, chặng đường mới bắt đầu cùng với những niềm vui mới. Chàng trải qua những kinh nghiệm cuộc đời thật kinh khủng, thật kinh khủng ,
    CỔ CHI HỌC GIẢ VỊ KỶ, KIM CHI HỌC GIẢ VỊ NHÂN ?
    http://my198.myrice.com/flash/fff.swf

Chia sẻ trang này