1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xung đột bắc phi và việc phân chia quyền lợi của những nước lớn

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ALFA-6, 06/05/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ALFA-6

    ALFA-6 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    2
    Theo lời mõ yêu cầu ở mấy topic trước (Libya, siri,...), các mem đã ngừng vật nhau để nghỉ lễ. Nay các mem đã trở lại khoẻ mạnh và không thể ngăn cản được cái sự bình loạn và cập nhật thông tin về tình hình chiến sự và xung đột tại bắc phi. Đề nghị mõ cho anh em tiếp tục thỏa mãn cái sự sung sướng bằng việc để topic này tồn tại.:))
  2. ALFA-6

    ALFA-6 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    2
    Tiếp theo với bài phân tích tại báo doanh nhân Sài gòn, muợn chỗ để anh em bình loạn đê.

    Libya chính thức rơi vào một cuộc nội chiến đẫm máu và dường như những cuộc b.iểu tình đã không được ngăn chặn kịp thời trước khi nó biến thành những cuộc bạo loạn mang màu sắc chiến tranh.
    Cuộc chiến ở Libya, cũng như bạo động ở Trung Đông và Bắc Phi cũng không ngoài nằm ngoài quy luật bất thành văn tồn tại nhiều thập kỷ qua: nơi nào nhiều dầu mỏ nhất, nơi ấy nhiều biến động nhất. Hay nói cách khác, ở những giếng dầu, chiến tranh luôn gắn liền với đồng tiền.
    Chia lại "miếng bánh"
    [​IMG]
    Công dân Trung Quốc di chuyển khỏi Libya

    Ngay khi chính biến nổ ra ở Libya, chính quyền Tổng thống Muamar Gaddafi đã tuyên bố: “Các đế quốc phương Tây muốn chiếm dầu của Libya. Dầu là mục tiêu chính của họ”.
    Thực tế, là nước xuất khẩu dầu lớn thứ ba châu Phi, Libya là nước có trữ lượng lớn nhất của châu lục với 44,3 tỷ thùng. Vì vậy, các tập đoàn dầu khí phương Tây và thế lực hậu thuẫn đằng sau không dễ gì bỏ qua mỏ vàng lớn này.
    Trong đó, người Mỹ luôn muốn can thiệp vào các diễn biến ở Bắc Phi và Trung Đông là nhằm bảo vệ trọn vẹn lợi ích của họ. Chính vì vậy, cùng lúc với những biến động ở Libya, giới ngoại giao Mỹ lên tiếng ủng hộ giải pháp yêu cầu Tổng thống Muammar Gaddafi từ chức.
    Bởi vì, sau khi nắm quyền vào năm 1969, ông Gaddafi đã quốc hữu hóa ngành công nghiệp dầu mỏ và có xu hướng cắt đứt các mối liên hệ với các công ty dầu mỏ phương Tây.
    Tuy nhiên, ngoài mối lợi về dầu mỏ, những toan tính khác cũng khiến Mỹ muốn can thiệp sâu hơn vào diễn biến tại Libya cũng như khu vực Trung Đông và Bắc Phi.
    Đặc biệt trong bối cảnh kinh tế Mỹ đang chịu nhiều sức ép, buộc họ phải tìm kiếm một giải pháp đột phá, thậm chí là phải thay đổi lại cách vận hành kinh tế thế giới tồn tại trong nhiều thập kỷ qua. Theo nhiều phân tích, nếu không có rủi ro từ phía Iran hay Arập Saudi, giá dầu khó có thể lên mức 200 USD/thùng.
    Tuy nhiên, khi các cuộc b.iểu tình lan rộng khắp Trung Đông, trong tương lai không xa, khi áp lực ngày một lớn hơn, giá dầu có thể cao hơn nữa.
    Áp lực trên thị trường năng lượng sẽ dồn sức ép khiến lạm phát sẽ trầm trọng hơn tại các nước, đặc biệt nhóm thị trường mới nổi. Khi chính sách tiền tệ bị thắt chặt, kinh tế nhóm nước mới nổi chắc chắn tăng trưởng chậm lại, lãi suất tăng và giá hàng hóa bắt đầu theo chiều hướng đi xuống.
    Đây là nỗi ám ảnh của tất cả các nhà đầu tư. Và kịch bản sẽ không thể khác: tình hình khu vực Trung Đông cực kỳ bất ổn, nhóm nền kinh tế mới nổi tăng trưởng chững lại, khủng hoảng kinh tế ở châu Âu trở nên trầm trọng hơn do xuất khẩu suy giảm và giá trị của đồng euro đi xuống.
    Khi đó, 2.000 tỷ USD mà Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (FED) mới in ra để mua tài sản sẽ phát huy tác dụng: kinh tế Mỹ đã tạo ra làn sóng thanh khoản đẩy giá các loại tài sản lên cao, đặc biệt hàng hóa nông nghiệp.
    Trong bối cảnh này, kinh tế Mỹ và các tài sản tài chính định giá bằng đồng USD sẽ trở nên hấp dẫn. Theo phân tích của Scott Minerd, trưởng bộ phận đầu tư tại Guggenheim Partners, nửa sau năm 2011, đồng USD sẽ hồi phục, lợi suất trái phiếu giảm, thị trường chứng khoán Mỹ tăng điểm tốt hơn thị trường chứng khoán châu Âu và phần lớn các thị trường mới nổi.
    Những "con mồi" do biến động ở Bắc Phi
    Trước những gì đang diễn ra tại Trung Đông, chính phủ nhóm nước BRIC bao gồm Brazil, Nga, Ấn Độ và Trung Quốc đã phải đưa ra biện pháp mạnh tay kiềm chế thị trường tăng trưởng quá nóng và kiềm chế lạm phát. Nếu giá năng lượng tăng, áp lực phải thắt chặt chính sách tiền tệ sẽ cao hơn trong tất cả các thị trường mới nổi trong năm 2011.
    Ngoài ra, những bất ổn tại Libya cũng như khu vực Bắc Phi đang gây thiệt hại trực tiếp rất nặng nề cho Trung Quốc. Năm ngoái, Trung Quốc đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất tại châu Phi với tổng đầu tư trực tiếp hơn 9 tỷ USD và dự kiến sẽ tăng vọt tới 70% vào năm 2015.
    Bắc Kinh cũng đang xây dựng đường sá, cầu cống, nhà máy điện, khoan giếng dầu, đặt cáp viễn thông..., mà rất nhiều dự án ở các quốc gia như Libya, Sudan.
    Riêng với Libya, trao đổi thương mại giữa hai chính quyền Tripoli và Bắc Kinh đã đạt đến 6,6 tỷ USD vào năm 2010 và lượng dầu mỏ nhập từ Libya chiếm 3% dầu nhập khẩu của Trung Quốc. Tập đoàn dầu khí nhà nước Trung Quốc CNPC cho biết, nhiều cơ sở của họ tại Libya bị tấn công.
    Ban giám đốc không cho biết chi tiết và thiệt hại nhưng đây là lần đầu tiên các tập đoàn Trung Quốc đầu tư tại châu Phi nếm mùi "rủi ro chính trị", bỏ của chạy lấy người. Những bất ổn chính trị dai dẳng sẽ khiến những tập đoàn lớn của đại lục đang làm ăn tại đây có thể phải từ bỏ tham vọng "giấc mơ châu Phi" cũng như quyền ảnh hưởng tại khu vực nhiều tài nguyên này.

    http://doanhnhansaigon.vn/online/quoc-te/su-kien/2011/03/1052393/xung-dot-o-bac-phi-ngu-ong-dac-loi/

    [r24)]
  3. hongvebobinh

    hongvebobinh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/04/2009
    Bài viết:
    693
    Đã được thích:
    1.443
    Bài cũ, góp vui cùng bạn

    Iran: Mỹ đang gây hấn với Nga và Trung Quốc?


    Đài truyền hình Iran đã đăng tải phỏng vấn tiến sĩ Paul Craig Roberts, người từng giữ chức vụ quan trọng của chính quyền Mỹ về bản chất của các cuộc chiến đang diễn ra tại châu Phi.

    Press TV: Ông có chia sẻ suy nghĩ cho rằng chính quyền Washington cố tình vũ trang cho lực lượng nổi dậy ở Libya?

    Roberts: Họ đã được Mỹ, thông qua CIA, trang bị vũ khí từ lâu. Những người nổi dậy không phải là tham gia vào các cuộc bi.ểu tình hòa bình, thực chất là họ đang thục hiện một cuộc chiến tranh có chuẩn bị.

    Press TV: So sánh quy mô sự can thiệp này với sự can thiệp vào Bahrain?

    Roberts: Mỹ không thật sự muốn lật đổ chính phủ ở Bahrain hoặc ở Ả Rập Saudi, bởi hiện nay họ vẫn đang là những con vẹt của Mỹ, và Mỹ hiện có căn cứ hải quân lớn ở Bahrain.

    Thực tế Mỹ chỉ muốn tống khứ Gaddafi ra khỏi Libya và Assad ra khỏi Syria, bởi Mỹ muốn tẩy sạch Nga và Trung Quốc ra khỏi vùng Địa Trung Hải này. Trung Quốc đã đầu tư rất nhiều tiền để khai thác dầu ở miền đông Libya, Angola, và Nigeria. Đây là hành động của Mỹ chơi lại Trung Quốc, nó cũng giống như khi Washington và London dằn mặt người Nhật trong những năm 1930.

    Mối quan tâm của Mỹ ở Syria là bởi vì người Nga có một căn cứ hải quân lớn ở Syria, và chính căn cứ này là chỗ đứng cho nga tại Địa Trung Hải.

    Đó chính là nguyên nhân vì sao Washington quyết gây áp lực và can thiệp ngày càng nhiều hơn ở Libya và Syria, bởi Mỹ muốn người Nga và người Trung Quốc phải ra đi. Để so sánh, có thể nhận thấy Mỹ đã không can dự vào "công việc nội bộ" của Ả Rập Saudi và Bahrain. - cho dù cách thức họ đối xử với người bi.ểu tình là vô nhân đạo hơn nhiều.

    Press TV: Mục tiêu cuối cùng trong tấn công Libya là do yếu tố dầu mỏ?

    Roberts: Không chỉ là dầu mỏ, mà là chiến lược nhằm đẩy lùi sự xâm nhập của Trung Quốc vào châu Phi, bởi vì, Trung Quốc muốn dựa vào nguồn cung cấp dầu mỏ ở đây. Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) đã đưa ra dự báo "thời đại của Mỹ đã qua và Trung Quốc sẽ vượt Mỹ", vì vậy, Washington đang cố gắng ngăn chặn nguồn cung nhiên liệu để kìm hãm sự phát triển kinh tế Trung Quốc.

    Đây là lý do chính vì sao CIA đã đạo diễn các cuộc bi.ểu tình vũ trang bắt đầu từ miền đông Libya, nơi có nhiều dầu mỏ và là nơi chịu sự khống chế của Trung Quốc, mà không bắt đầu ở thủ đô như với các quốc gia Ả Rập khác.

    Press TV: Ông có cho rằng mục tiêu can thiệp quân sự này là để cô lập ngoại giao của Libya?

    Roberts: Tôi không nghĩ rằng đó là lý do chính. Lý do chính tôi hiểu là để đuổi Trung Quốc ra khỏi Libya. Những gì đang thấy ở đây là với 30000 người Trung Quốc thì đã có 29000 đã phải cút.

    Nó cũng là cái giá phải trả cho việc Gaddafi từ chối tham gia liên minh quân sự Mỹ - Phi (AfriComm). Liên minh này đã hoạt động từ năm 2008 để chống lại sự xâm nhập của Trung Quốc vào Châu Phi. Người Mỹ đã có ý muốn nhưng chính Gaddafi đã từ chối tham gia liên minh này - ông ta cho rằng đó là sự thể hiện của chủ nghĩa đế quốc áp đặt trên toàn bộ một lục địa Châu Phi.

    Và lý do thứ ba, cũng như Syria, Gaddafi kiểm soát một phần quan trọng của bờ biển Địa Trung Hải.

    Vì vậy, tôi nghĩ rằng việc thu phục hai quốc gia Syria và Libya là một phần trong chính sách bá chủ của Mỹ ở Địa Trung Hải, bởi chắc chắn người Mỹ không muốn Nga có một hạm đội mạnh đóng quân ở đây, và rằng Mỹ không muốn Trung Quốc làm chủ các nguồn năng lượng ở đây.

    Washington đã bị động trước sự bùng phát của các cuộc bi.ểu tình tại Tunisia và Ai Cập, nhưng nhanh chóng hiểu ra rằng họ có thể tận dụng để đuổi Nga và Trung Quốc ra khỏi khu vực mà không cần phải có một cuộc đối đầu trực tiếp.

    Wikileaks cho thấy chính CIA đã khuấy động sự bất hoà ở miền đông Libya, tạo ra tình trạng bất ổn ở Syria.

    Mỹ đã không khuấy động tình trạng bất ổn tại Ai Cập hoặc Bahrain hoặc Tunisia hoặc Ả Rập Saudi. Mỹ chủ động gây bất ổn tại Yemen bởi muốn thử nghiệm.

    Sự khác biệt lớn ở Syria và Libya là có bàn tay của Mỹ trong việc tổ chức các cuộc bi.ểu tình. Mỹ cung cấp tiền để mua những kẻ có thể mua và đưa ra lời hứa cho những kẻ cần lời hứa.

    Press TV: Theo ý ông cuộc tấn công bắt đầu từ đâu, bởi nếu từ Ý thì không thể đủ nhiên liệu cho các máy bay bay qua Địa Trung Hải?

    Roberts: Có thể là từ các tàu hải quân Mỹ.

    Người Trung Quốc sẽ có cảm giác bị ăn đòn bởi họ có tới 50 hạng mục đầu tư lớn và tất cả đều sẽ "chui xuống cống".

    Press TV: Mỹ muốn thay chân Trung Quốc?

    Roberts: Đúng vậy. Và ngoài ra đánh động cho người Nga ý thức được về sự hiện diện của họ ở Syria là một sai lầm.

    Công bằng mà nói, cái lỗi của Nga và Trung Quốc là ở chỗ Trung Quốc có một một nền kinh tế ưu việt hơn Mỹ nơi tất cả người dân đều có việc làm, và còn người Nga thì đã không giới hạn kho vũ khí hạt nhân của họ. Với những gì đang xẩy ra Nga và Trung Quốc sẽ có những suy nghĩ tiêu cực và chính vì vậy mà nguy cơ một cuộc dại chiến là hiện hữu.

    Press TV: Được biết Italy phụ thuộc vào dầu mỏ Libya, vậy ý đồ của Italy như thế nào?

    Roberts: Quyền lợi của Italy chỉ là một vấn đề nhỏ trong vụ Libya này. Cái mà NATO đang làm là chống lại sự ảnh hưởng của Nga như là chống lại sự ảnh hưởng của Liên Xô ở Tây Âu trước đây. Đơn giản mà nói đây là một cuộc chiến tranh tàn khốc NATO xâm chiếm Châu Phi.
    http://vitinfo.vn/Muctin/Quocte/LA87760/default.htm


    Bình loạn phát : Theo như bài trên thì cho đến nay, chiến sự tại Libya vẫn kéo dài, Gàfi vẫn chiến gan dạ. Mẽo đã khôn khéo rút khỏi để lại miếng bánh khó nhai cho Lato cầm đầu là Anh,Pháp. Mới đây Gàfi dọa chiến với Ý, thế là Ý có vẻ lại muốn rút khỏi liên minh úynh Libya. Xem ra đây là miếng bánh khó nhai với sặc cô dzì và camerrôn:)). Tiếp sau thì sao??? có thể TQ, Nga sẽ phản đối, dùng con đường khác nhau tài trợ vũ khí cho Gàfi để sau này còn có cơ trở lại Libya. Chiến sự sẽ còn dài, bánh được chia như thế nào phụ thuộc vào sự khôn khéo của mấy anh thủ to đây.:))
  4. ALFA-6

    ALFA-6 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    2
    Nga quyết không để mất thị trường vũ khí Syria!

    Theo đánh giá Nga đã thu lợi từ thị trường vũ khí Iran là 13 tỷ USD, từ thị trường vũ khí Libya khoảng 4,5 tỷ USD, và từ Syria là 26 tỷ USD. Nga đã mất thị trường vũ khí ở Iran và Libya, nếu mất nốt thị trường Syria thì sẽ là một khó khắn lớn cho nền công nghiệp vũ khí Nga.

    Được biết, ngày 30/4, tại cuộc họp diễn ra ở Brussels, các nước thành viên Liên minh châu Âu (EU) đã đạt được thỏa thuận sơ bộ nhằm áp đặt lệnh cấm vũ khí đối với Syria trong đó bao gồm cả việc cấm các phương tiện vũ trang như như áo giáp, chất gây nổ hoặc xe chở vũ khí.

    Theo những thông tin hiện có, thỏa thuận này sẽ được chính thức hóa trong vài ngày tới. Theo Trung tâm phân tích buôn bán vũ khí Nga (TsAMTO), Nga sẽ kiên quyết bảo vệ thị trường vũ khí Syria sau khi mất thị trường vũ khí Libya và Iran.

    Theo đánh giá của TsAMTO, hành động của EU cũng như Mỹ đang tạo ra những tiền đề để áp dụng những lệnh trừng phạt nghiêm khắc hơn đối với Syria từ phía các tổ chức quốc tế khác trong đó có Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (HĐBA LHQ).

    Hội đồng nhân quyền của LHQ hôm 29/4 cũng ủng hộ tiến hành nghiên cứu các yếu tố bạo lực giữa lực lượng an ninh và người b.iểu tình trên đường phố ở Syria.

    Tính đến thời điểm này chưa có lệnh trừng phạt nào của Mỹ hoặc là lệnh cấm cung cấp vũ khí cho Syria của châu Âu được áp dụng đụng chạm trực tiếp đến những lợi ích của Nga. Nhưng mọi chuyện sẽ khác nếu vấn đề này được đưa lên HĐBA LHQ. Tại đây, Nga sẽ phải kiên quyết bảo vệ những lợi ích của mình trên thị trường vũ khí này.

    Syria là quốc gia nhập khẩu vũ khí Nga nhiều nhất tại Trung Đông. Thị trường vũ khí Syria đối với Moscow có ý nghĩa đặc biệt vì Nga đã thực sự mất thị trường vũ khí Iran vì lệnh trừng phạt của HĐBA LHQ (theo TsAMTO, lợi nhuận chung mà Nga bị mất từ thị trường vũ khí Iran là 13 tỷ USD) cũng như thị trường vũ khí Libya (khoảng 4,5 tỷ USD).


    [​IMG]

    Biểu đồ xuất khẩu vũ khí
    (theo SIPRI - Stockholm International Peace Research Institute’s)

    Có nghĩa là trong vòng chưa đầy 1 năm, Nga đã mất 2 nhà nhập khẩu lớn vũ khí Nga tại khu vực Trung Đông và Bắc Phi.

    Rất khó có thể đền bù cho những tổn thất lớn của Nga trong khu vực Trung Đông và Bắc Phi. Một trong những phương án lạc quan nhất là mở rộng hợp tác kỹ thuật quân sự với Syria. Nhờ thị trường vũ khí Syria, Nga có thể “lấy lại” một nửa số lợi nhuận đã mất tại Iran. Tổng giá trị dự đoán của những hợp đồng vũ khí tương lai giữa Nga với Syria vượt quá giá trị cung cấp vũ khí Nga cho tất cả các quốc gia khác còn lại của khu vực Trung Đông nói chung (tính cả những hợp đồng tương lai).

    Vì thế, việc mất thị trường vũ khí Syria thực sự sẽ đẩy Nga ra khỏi thị trường vũ khí khu vực Trung Đông.

    Theo đánh giá của TsAMTO, trong những năm 2002-2009, Syria chiếm vị trí thứ 2 (1,325 tỷ USD) trong danh sách những nước nhập khẩu vũ khí Nga tại Trung Đông và đứng thứ 7 trong số những nước nhập khẩu vũ khí Nga trên thế giới, chỉ kém Iran (2,058 tỷ USD, đứng thứ 5). Giá trị nhập khẩu vũ khí Nga của Iran và Syria chiếm khoảng 10% tổng giá trị xuất khẩu vũ khí của Nga trong giai đoạn 2002-2009. Vì thế, sau khi mất thị trường Iran và Lybia, trong bất kỳ trường hợp nào Nga cũng sẽ không rời bỏ thị trường vũ khi Syria vì đây sẽ trở thành những tổn thất không thể lấy lại được của Moscow không chỉ trong khu vực Trung Đông mà còn trong toàn bộ khối lượng xuất khẩu vũ khí Nga nói chung.

    Nga và Syria hiện đang tiến hành hội đàm hàng loạt những thỏa thuận tương lai. Đó là cung cấp 2 tàu ngầm điện – diesel, nâng cấp tổ hợp tên lửa phòng không S-125 Neva, cung cấp MiG-29SMT, máy bay Yak-130. Không loại trừ việc cung cấp hệ thống tên lửa phòng không tầm xa, tổ hợp tên lửa chiến thuật cơ động Iskander-E, tăng chiến đấu chủ lực T-90S, các loại tàu nổi chiến đấu và hàng loạt vũ khí khác.

    Trong quan hệ với Syria, cần tính đến việc đối với Nga, việc duy trì trung tâm đảm bảo vật chất – kỹ thuật của Hải quân Nga tại cảng Tartus có ý nghĩa quan trọng. Trung tâm đảm bảo vật chất – kỹ thuật tại Tartus là điểm tựa duy nhất của Lực lượng Hải quân Nga tại Địa Trung Hải.

    Trong suốt năm 2010, các quan chức Nga đã tuyên bố thực hiện đầy đủ cam kết của mình đối với hợp tác kỹ thuật quân sự với Syria.

    Tháng 8/2010, trợ lý Tổng thống Nga Sergei Prykhodko tuyên bố “Nga thực hiện đầy tất cả những thỏa thuận đã đạt được trước đây trong lĩnh vực hợp tác kỹ thuật quân sự với Syria”.

    Tháng 9/2010, trong chuyến thăm Mỹ, Bộ trưởng Quốc phòng Nga Anatoly Serdyukov tuyên bố rằng “Nga sẽ thực hiện hợp đồng cung cấp tên lửa chống tàu P-800 Yakhont cho Syria”. Theo ông, không có lý do nào để hủy bỏ hợp đồng ký từ năm 2007 này.

    Hiện nay, quân đội Syria được trang bị tới 90% vũ khí do Liên Xô và Nga sản xuất. Đồng thời, phần lớn (khoảng 80%) vũ khí đã cũ và cần được nâng cấp.

    Theo TsAMTO, hợp tác kỹ thuật quân sự giữa Nga và Syria được bắt đầu từ năm 1956. Trong giai đoạn hợp tác nói trên, Nga đã cung cấp vũ khí trị giá hơn 26 tỷ USD cho lực lượng vũ trang Syria. Số vũ khí này bao gồm 65 tổ hợp tên lửa chiến thuật và chiến thuật cơ động, khoảng 5.000 xe tăng, hơn 1.200 máy bay chiến đấu, 4.200 khẩu súng, 70 tàu chiến và xuồng và những loại vũ khí khác
    .

    Bình loạn : Syria là nơi đặt căn cứ quân sự hiếm hoi ở nước ngoài, là điểm tựa duy nhất của Lực lượng Hải quân Nga tại Địa Trung Hải. Mẽo muốn nhân bạo loạ.n tại Syria để hất cẳng nốt Nga ra khỏi vùng này. Tuy nhiên khác với Libya, Nato hay liên minh hay Mẽo không thể tiếp tục dùng quân sự như đã dùng với Libya nữa. Hơn nữa Nga cũng đã thấy quyền lợi của mình bị ảnh hưởng nghiêm trong. Vậy nên một phiếu chống sẽ là chắc chắn khi có nghị quyết trừng phạt bằng quân sự với Syria.:))
  5. bunny121

    bunny121 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2008
    Bài viết:
    2.609
    Đã được thích:
    1.014
    Quân đội Libya tấn công sang phía Tây

    Trong khi các cuộc họp đang diễn ra, Quân đội Chính phủ Libya đã tấn công thị trấn Dintan ở vùng núi phía Tây.

    Tại thành phố Misrata, Quân đội của ông Gaddafi đã tổ chức các cuộc tấn công mới. Chiến sự diễn ra ác liệt tại các khu vực Anghirang, Dauyat và Anmajup ở ngoại ô phía Tây Nam, gần sân bay Misrata.

    Tàu cứu trợ Sao Đỏ 1 (Red Star One) giúp sơ tán người dân tại thành phố cảng Misrata về Benghazi đã bốc cháy sau khi trúng rocket.

    Các nhân chứng cho hay, vụ việc đã khiến ít nhất 5 người thiệt mạng, 50 người bị thương và gây hoảng loạn cho khoảng 200 người đang cố đặt chên lên tàu.

    Cảng Misrata được coi là đường tiếp viện thiết yếu cho lực lượng nổi dậy. Mấy tuần trở lại đây, khu vực này đã trở thành mục tiêu tấn công của Quân đội Chính phủ.
    Lan Giang (theo Reuters)

    Bọn khốn đang phải trả giá,câu trả lời của đại tá cho những kẻ không thích cứu trợ bằng đường bộ, mà cứ thích đi đường biển cơ, cứ phải cứu trợ theo kiểu không ai kiểm soát mới thấy thú cơ

    [​IMG]
  6. quyensg

    quyensg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    737
    Đã được thích:
    0
    Phương tây can thiệp vào Libya không chỉ cướp dầu mà còn cướp "nước"
    Với trữ lượng nước ngọt khổng lồ dưới sa mạc sahara, nước là mục tiêu số một đối với các nước phương tây tại Libya.

    http://warisacrime.org/content/libyas-great-man-made-river

    Libya's Great Man-Made River
    Submitted by Stephen Lendman on Fri, 2011-04-15 09:14 Corporatism and Fascism
    Libya's Great Man-Made River - by Stephen Lendman

    A previous article explained that America's led NATO war on Libya was long-planned. All military interventions require months of preparation, including:

    -- strategy and conflict objectives;

    -- enlisting coalition partners;

    -- selecting targets;

    -- promoting political and public support;

    -- deploying troops;

    -- in Libya, recruiting, funding, and arming so-called rebels; and

    -- post-conflict imperial plans.

    Washington wants one despot replaced with another, a useful puppet to salute and obey orders, not independent-minded ones like Gaddafi who went along most often but not always on all issues, some major enough to want him ousted. An important overlooked one is discussed below.

    Other objectives are to colonize Libya, balkanize it like Yugoslavia and Iraq, prevent democracy from emerging, privatize its state enterprises, exploit its people, establish new Pentagon bases, and control its oil, gas and other resources, a key one getting little attention - Libya's Great Man-Made River (GMMR).

    The Nubian Sandstone Aquifer System (NSAS) lies beneath four North African countries - Chad, Egypt, Sudan and Libya, called the world's largest fossil water system because it's ancient and non-renewable. In fact, the Qur'an's (Koran) Surah 2, Verse 74 says:

    "For among rocks there are some from which rivers gush forth; others there are which when split asunder send forth water."

    In fact, three major aquifers lie beneath the Sahara, NSAS the largest, containing an estimated 375,000 cubic km of water.

    Covering two million square km, it's an ocean of water beneath the desert for irrigation, human consumption, development, and other uses. At 2007 consumption rates, it could last 1,000 years. Gaddafi calls NSAS the "Eighth Wonder of the World." Its web site says it's the largest global underground network of pipes and aqueducts, consisting of:

    -- over 1,300 wells;

    -- 7 million miles of pre-stressed steel wire to strengthen 12-foot diameter pipes;

    -- 3,500 km of pipeline covering an area equal to Western Europe;

    -- four pipelines - two east and two west, connecting with links north; and

    -- thousands of miles of roads between and connecting its various lines and infrastructure, supplying 6.5 million cubic meters of fresh water daily to Libyans and others in the region. Extracting water at a depth of from 1,600 - 2,500 feet, the system purifies and supplies it mainly to populated coastal cities.

    Conceived in the late 1960s, feasibility studies were conducted in 1974. Construction then began in 1984, divided in five phases, each largely separate, then combined into an integrated system. Funded by Gaddafi without loans from other nations or Western banks, the project cost $25 billion so far.

    Inaugurated in August 1991, phase I provides two million daily cubic meters of water along a 1,200 km pipeline from As-Sarir and Tazerbo to Benghazi and Sirt, via the Ajdabiya reservoir. Phase II delivers one million daily cubic meters from the Fezzan region to the fertile Jeffara plain in the Western coastal belt, also supplying Tripoli.

    Phase III is in two parts. Its first adds an ad***ional 1.68 million cubic meters daily through another 700 km of pipeline and pumping stations. It also supplies 138,000 more cubic meters daily to Tobruk and the coast from a new Al-Jaghboub wellfield through another 500 km of pipeline.

    The final phases involve extending the distribution network by pipelines linking the Ajjabiya reservoir to Tobruk, then connecting Eastern and Western systems at Sirt into a single integrated network. When fully operational, Gaddafi hopes to make the desert as green as Libya's flag.

    The project is owned by the Great Man-Made River (GMMR) Authority, funded by Gaddafi's government as explained above. However, with war raging, the system is jeopardized as well as Gaddafi's dream to turn the desert green.

    On April 3, AFP headlined, "Libya warns of disaster if 'Great Man-Made River' hit," saying:

    If GMMR is bombed, it could cause a "human and environmental disaster." Libya has three underground pipeline systems, for oil, gas, and water. If one is hit, the others are affected, potentially disastrously. According to project manager Abdelmajid Gahoud:

    "If part of the infrastructure is damaged, the whole thing is affected and the massive escape of water could cause a catastrophe," depriving millions of Libyans of fresh water, 70% of 6.5 people for human consumption, irrigation, and other purposes.

    Moreover, if Gaddafi is ousted, the enterprise will be privatized, making water unaffordable for many, perhaps most Libyans. In other words, neoliberal control will exploit it for maximum profits.

    A Final Comment

    On April 13, Ellen Brown's Truthout article headlined, "Libya: All About Oil, or All About Banking?" raised an important easily overlooked issue, saying:

    "Libyan rebels took time out from their rebellion in March to create their own central bank (the Central Bank of Benghazi)," suggesting others with sophisticated know-how had it on the shelf ready to go months earlier.

    A previous article quoted General Wesley Clark's book, "Winning Modern Wars," saying Pentagon sources told him two months after 9/11 that war plans were being prepared against Iraq, Syria, Lebanon, Iran, Somalia, Sudan and Libya.

    "What do these seven countries have in common," asked Brown? None (as well as Afghanistan) are "listed among the 56 member banks of the Bank for International Settlements."

    It's the central bank for central bankers, a banking boss of bosses accountable to no government, privately owned by its members, the most powerful with most influence.

    Outliers, of course, put "them outside (its) long regulatory arm." Months before America attacked Iraq, Saddam Hussein began selling oil in Euros, not dollars, threatening its reserve currency and petrodollar dominance. Gaddafi "made a similarly bold move," an initiative toward replacing the dollar with "the gold dinar," hoping for "a united African continent (under) this single currency."

    Many Arab and African countries endorsed the idea, but not America or the West, "French President Nicolas Sarkozy calling (Gaddafi) a threat to the financial security of mankind." He wasn't deterred.

    Moreover, "the Central Bank of Libya is 100% State owned." In other words, it creates its own money, the Libyan Dinar, interest free to be used for productive economic growth, not profits and bonuses for predatory bankers.

    As a result, imperial Washington, Britain and France included Libya on their "globalist (hit list to integrate it into) its hive of compliant nations," at the expense of its own internal interests. They include oil and gas development, projects to make the desert green, as well as providing free education, healthcare, and other essential social services from oil revenues and Central Bank of Libya created money.

    "So, is this new war all about oil or all about banking," asked Brown? "Maybe both - and water as well," noting that with "energy, water and ample (interest-free) cre*** to develop the infrastructure to access them, a nation can be free (from) foreign cre***ors," especially predatory Western ones, entrapping countries in debt for greater profits.

    Perhaps that was Saddam's real threat, now Gaddafi's and other nations on the Pentagon's hit list.

    Stephen Lendman lives in Chicago and can be reached at lendmanstephen@sbcglobal.net. Also visit his blog site at sjlendman.blogspot.com and listen to cutting-edge discussions with distinguished guests on the Progressive Radio News Hour on the Progressive Radio Network Thursdays at 10AM US Central time and Saturdays and Sundays at noon. All programs are archived for easy listening.
  7. ALFA-6

    ALFA-6 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    2
    Mỹ - Trung: Ai được, ai mất Ai Cập?

    Nhìn một cách tổng quát, Trung Quốc và Ai Cập có điểm giống nhau: Cả hai đều là những đế chế lớn từ thời kỳ cổ đại, nền văn hóa gần như vẫn còn nguyên vẹn suốt nhiều thế kỷ qua.
    Một điều không kém phần quan trọng đó là mặc dù cả hai từng là thuộc địa của các đế chế lớn, nhưng suốt 200 năm qua không nước nào hoàn toàn rơi vào sự o ép của các quy tắc thuộc địa trong một thời gian dài. Cuối cùng là, cả hai đều trải qua những cuộc nổi dậy của giới trả bất bình về nền dân chủ chính trị, ở Trung Quốc là sự kiện Quảng trường Thiên An Môn năm 1989, và ngày nay ở Ai Cập là Quảng trường Tahrir. Tuy nhiên, sự khác nhau cơ bản giữa vụ Quảng trường Thiên An Môn và Quảng trường Tahrir đó là cách nhìn nhận của Mỹ về thế giới đã thay đổi như thế nào.
    Ở Thiên An Môn, Mỹ là lý tưởng, Tượng nữ thần tự do –biểu tượng không chính thức của bi.ểu tình. Ở Cairo, Mỹ không phải là biểu tượng của hy vọng cho ngày mai. Tất nhiên, kể từ sau vụ Thiên An Môn, Trung Quốc đã phát triển trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, trong khi đó, Ai Cập với mô hình lãnh đạo kiểu Brezhnevian tiếp tục chìm đắm trong quá khứ Và điều khác biệt là một quốc gia không phải phương Tây giờ đây có thể thách thức kinh tế với phương Tây.
    Những giá trị của Trung Quốc thì quá rõ ràng: Người ta không thể có được tự do như những nhà khai sáng nói, tuy nhiên, đó là một sự hy sinh khi cân bằng nó với sự bùng nổ về kinh tế của chủ nghĩa tư bản tự động ở Trung Quốc. Trung Quốc với sự kết hợp thành công giữa chủ nghĩa tư bản và chế độ chuyên quyền đã chú trọng phát triển kinh tế và ổn định xã hội, thì mặt khác lại kiềm chế tự do dân quyền. Nhóm giá trị mà ngày nay thế giới nhận thấy trên Internet từ Mỹ ngày càng lan rộng. Mỹ đưa ra những định nghĩa phức tạp hơn so với Trung Quốc. Thông điệp của Mỹ không chỉ là sự thịnh vượng mà còn là sự thịnh vượng đi kèm với dân chủ, trong đó bao gồm nhân quyền và tự do. Trong vòng 22 năm kể từ sau sự kiện Thiên An Môn, những giá trị của Mỹ như giá trị về chính trị không còn được coi là biểu tượng thực sự cho một thế giới tốt đẹp hơn hay một đầu tàu kinh tế thể hiện những lý tưởng đó.
    Chính sách đối ngoại của Mỹ biến chuyển giữa chính sách “dân chủ thực sự” của Cựu tổng thống George H.W. Bush (Bush cha) sang chính sách đơn giản thái quá “xâm lược để tạo nền dân chủ” của George W. Bush. Mỹ có cái nhìn khác đi khi mà đồng minh dân chủ thực sự là Trung Đông, Israel phớt lờ các giá trị của Mỹ và hành động giống như Xô Viết trong việc đặt chân lên những miền đất giành được từ thời chiến tranh. Điều này đã làm xuất hiện quan điểm ở Trung Đông rằng Mỹ không phải một quốc gia dân chủ, mà là một một hình thái gián tiếp của chủ nghĩa đế quốc.
    Trong khi đó, mô hình kinh tế mà bấy lâu nay Mỹ từng tự hào đã không còn là lý tưởng sau khi Mỹ đối mặt với cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008 và ngay tức khắc, sự bất lực về chính trị đã đặt ra câu hỏi liệu hệ thống hiện thời của Mỹ có bị cản trở bởi truyền thống và những lợi ích đặc biệt khiến Mỹ không còn là biểu tượng cho sự thịnh vượng. Đáng buồn thay, chủ nghĩa chuyên quyền đã lấn lướt cả Nữ thần tự do ở Trung Quốc cách đây 22 năm. Mỹ phải nhận thức được sự cần thiết phải thay đổi cả ở trong và ngoài nước để có thể khẳng định lại những giá trị thực của mình, và thêm một lần nữa biểu tượng của những người b.iểu tình lại là tượng Nữ thần tự do. Không có những thay đổi này, Mỹ sẽ phát triển cô lập hơn trong thế giới của những công dân với sức mạnh của công nghệ toàn cầu.

    Lược từ : http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=243523#ixzz1LZAglQtu
    [r24)]
  8. bunny121

    bunny121 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2008
    Bài viết:
    2.609
    Đã được thích:
    1.014
    MOSCOW | Fri May 6, 2011 4:29am EDT

    (Reuters) - Russia on Friday said that it staunchly opposes any foreign ground operation in Libya and criticized a Western-led grouping that has pledged aid to the rebels fighting Muammar Gaddafi's government forces.
    After talks with his Chinese counterpart Yang Jiechi, Russian Foreign Minister Sergei Lavrov said the U.N. Security Council resolution that authorized military intervention in Libya "directly and unequivocally rules out" ground operations.
    "The position of the Russian Federation remains absolutely unchanged," he said.
    Veto-wielding permanent Security Council member Russia has accused the Western coalition enforcing no-fly zones in Libya of overstepping its mandate. It has warned against arming rebels.
    Lavrov criticized a contact group that agreed on Thursday to set up a non-military fund to help the rebels, warning its members -- which include the United States, France and Britain -- not to try to eclipse the U.N. Security Council.
    "We proceed from the position that the informal contact group comprises responsible states and that all of them ratified the U.N. Charter and are required to respect the authority of the Security Council."
    "The efforts of all ... should be focused on a peaceful resolution, and not on the support of one of the sides in what is essentially an internal armed conflict -- that is, a civil war," Lavrov said.
    (Reporting by Thomas Grove, writing by Steve Gutterman)


    Đại ý :nga sẽ phản đối bất kỳ chiến dịch trên bộ nào của Nato ở Lybia,có nghĩa là sẽ không có cuộc tấn công nào trên bộ dưới lá cờ Hội đồng bảo kê nào cả, có gì sẽ là chiến dịch đơn phương nhưng tạm thời chưa có cơ sở vì cả Anh và pháp đều từ chối. Đại tá muôn năm!
  9. hiraly

    hiraly Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    3.886
    Đã được thích:
    2.011
    topic này có vẻ hay hơn các sới khác, các bác ko còn đè nhau ra ma rape vô kỷ luật mà chỉ show hàng...
  10. ALFA-6

    ALFA-6 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    2

    Libya: Chuyển tài sản của Gaddafi cho quân nổi dậy là bất hợp pháp

    Reuters đưa tin: Chính quyền Libya gọi việc chuyển số tài sản bị đóng băng của nhà lãnh đạo Muanmar Gaddafi cho quân nổi dậy Libya là hành động bất hợp pháp.
    Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton đã tuyên bố về dự định chuyển số tài sản bị đóng băng của Gaddafi và thành viên của chính phủ cho “nhân dân Libya” vào hôm qua (05/5). Số tiền này vào khoảng 90 tỷ USD – 30 tỷ bị đóng băng ở Mỹ và 60 tỷ ở các nước thuộc Liên minh châu Âu.

    Bình luận về tuyên bố của Ngoại trưởng Clinton, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Libya Khaled Kaim cho hay: “Bất kỳ hành động nào đối với những tài khoản bị đóng băng đều coi như là hành động "cướp biển ở ngoài khơi". Quân nổi dậy không phải là đại diện pháp lý. Họ không phải là một quốc gia. Libya không phải bị phân chia thành các phần theo kết quả trưng cầu dân ý hoặc theo nghị quyết của Liên Hợp Quốc. Điều đó là bất hợp pháp… và nếu chúng ta im lặng thì chúng ta sẽ phải sống ở những khu rừng nhiệt đới”.

    Khaled Kaim nói thêm, việc chuyển giao số tài sản bị đóng băng của chính quyền Libya sẽ ảnh hưởng đến những nguồn đầu tư nước ngoài trên toàn thế giới. Các quốc gia với tư cách là những nhà đầu tư sẽ bắt đầu lo ngại rằng, khi có những dấu hiệu bất ổn đầu tiên trên một vùng lãnh thổ riêng biệt thì tiền đầu tư vào nền kinh tế nước ngoài sẽ bị thu hồi và chuyển cho những nhóm người nổi dậy.

    Trừng phạt tài chính đối với các thành viên chính phủ Libya và cá nhân ông Muanmar Gaddafi cũng như các thành viên trong gia đình ông đã được Mỹ đưa ra hôm 25/2/2011. Liên minh châu Âu cũng đưa ra lệnh trừng phạt tương tự.

    Italia, nước chủ nhà trong cuộc họp về vấn đề Libya với sự tham gia của 22 quốc gia hôm thứ năm (5/5) cho biết sẽ có một quỹ đặc biệt nhằm chuyển tiền mặt cho chính quyền quân nổi dậy tại thành lũy phía đông Libya, Benghazi. Theo Ngoại trưởng Franco Frattini, quỹ viện trợ nhân đạo dành cho Libya đã đạt đến con số 250 triệu USD, nhờ vào lòng hảo tâm của nhiều quốc gia.

    http://vitinfo.vn/Muctin/Quansu/Diemnongchiensu/LA88034/default.htm

    Bình loạn : chuyển tiền cho phe nổi dậy bằng cách lấy tiền của chính phủ Lybia mua vũ khí cho quân nổi dậy với giá cắt cổ, qua đó liên quân cũng hợp pháp hóa việc xà xẻo tiền của chính phủ Gàfi. Vụ này sau này sẽ rắc rối đây.[r24)]

Chia sẻ trang này