1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Y Đức : những câu chuyện về y tá

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi nonut, 29/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nonut

    nonut Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.661
    Đã được thích:
    0
    Y Đức : những câu chuyện về y tá

    Mình đưa thằng em vào viện Bạch Mai, trả phí khám bệnh là 180.000 VNĐ - nhưng mình lỡ ko có tiền lẻ, đưa cho con bé đó 200.000VNĐ và chờ ngồi trả lại. "Con bé mặc áo y tá" đó ngập ngừng một lúc rồi bảo mình ngồi chờ nó lấy tiền trả lại.
    Khốn nạn - 1h sau nó mới "có tiền trả lại" cho mình.

    Nó còn chạy đi nói gì với "con mụ y tá già" nữa. Lúc tiêm, mụ già đó lấy cái kim tiêm to khổng lồ chọc thằng em mình mấy phát rồi mới chịu chọc vào đúng chỗ.

    Mình lúc đó có biết gì đâu, sau này ngồi nghe mấy người nói chuyện mình mới biết là phải đưa ít nhất 20.000 VNĐ thì mới được chích nhẹ nhàng - và cũng ko được xin tiền trả lại thì mới được khám sớm.

    Các bạn nói xem: có nên tiếp tục làm vậy - hợp tác với lũ thất đức đó để làm hỏng tiếp 1 thế hệ y (con bé trẻ đó) hay tố cáo để bọn nó thay đổi ???

    Nhưng nếu tố cáo thì tố cáo ai? Tố cáo về lỗi gì? (con bé đó nó chỉ cần bảo là: em chờ tiền trả lại thì nó vô tội) (con mụ già chỉ cần bảo: tôi run tay chích nhầm thì cũng vô tội)

    Ko hiểu có điều khoản nào nói về những hành vi đó ko! Các bạn giúp mình với!
  2. trangkieu

    trangkieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2004
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    à ra thế, thảo nào hồi tớ mổ, mình có ông chú là trưởng khoa bên cạnh dẫn sang, nên cũng không đề phòng gì, cho nên lúc tiêm cũng rất vô tư, bị các chị chọc cho 4 phát rồi mới lấy được ven, khốn nạn, đau bại cả tay.
    Bây giờ mới hiểu ra, mình có tội gì. Khốn nạn thật.
    Mà tớ thật, mấy ngày nằm viện ở đấy, thấy bọn y tá nó quát nạt người nhà bệnh nhân và khinh cái bọn vô học ấy. chúng nó nói cười thản nhiên, hách dịch. tớ thì tớ cương quyết không đút lót. Họ tận tâm ân cần thì mình xúc động, tự nguyện bồi dưỡng là một chuyện. cái kiểu đớp hít thế mình khinh cực.
  3. _TieuDao_

    _TieuDao_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    242
    Đã được thích:
    0
    Nước mình bây giờ thế bạn ạ, phải chấp nhận thôi. Bây giờ đi đâu làm gì, đặc biệt liên quan đến hành chính hoặc bệnh viện thì phải có "chút quà" cho bọn ấy. Hi vọng sau lần này bạn có kinh nghiệm hơn để ko phải "tiền mất tật mang"
  4. binhnguyengiatrang

    binhnguyengiatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2006
    Bài viết:
    746
    Đã được thích:
    0
    Học trong trường họ đều học cái người trong ngành nó gọi là môn "Thất đức học",...Hix! xin lỗi bà con tôi nhầm, đúng ra người ta gọi nó có tên là "Y đức học".Cho nên người ta khi ra ngoài phục vụ cho thượng đế thì họ chăm sóc tận tình chu đáo cho người bệnh đấy thôi, nào là "chọc" khi tiêm, nào giựt thật mạnh khi thay bông băng, nào là dạy bảo người bệnh bằng những từ thoá mạ,...vân vân và vân vân.Nói chung là ngày nay Y đức của các nhân viên ngành Y đáng được hoan nghênh, Không biết chúng ta có nên nhờ ĐH TTVNOL III này thiết kế thêm 1 huân huy chương gì gì đó để tặng cho những con người có đức như vậy không nhỉ?chỉ khổ cho những ai không có tiền(nhất là những người nông dân nghèo như bố mẹ tôi ở quê nhà) mà đến bệnh viện thôi
  5. thaisontap

    thaisontap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/11/2003
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    37
    ở đâu cũng có " con sâu làm rầu nồi canh", bạn ạ. Tôi thấy bạn gọi " lũ y tá " là không nên.Bởi vì khi bạn gọi như thế là không tôn trọng cả một đội ngũ, mà trong số đó có không ít người tốt, chắc chắn là không ít hơn"những con sâu" bạn đã gặp.
  6. mykoyan

    mykoyan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    0
    Chào các bác.
    Trong xã hội, bất cứ ngành nghề nào cũng vậy, đều có người tốt lẫn kẻ xấu. Ngay cả những nghề được gọi là "thiêng liêng, cao qúy" như nghề giáo và nghề y, vẫn có những con chiên ghẻ.
    Ở đây, tôi xin mạn phép phân tích vì sao có những y tá xấu.
    Về khách quan: Thông thường, khi vào bệnh viện, người bệnh lẫn thân nhân người bệnh đều chăm bẳm đến bác sĩ. Nghe thông báo mai mổ thì chiều nay, tối nay, đã vội tìm hiểu xem bác sĩ nào mổ cho người nhà mình, để quà cáp, phong bì. Còn y tá thì... quên đi. Người nhà đưa vào nằm khoa nào, thì vội tìm bác sĩ trưởng khoa - hoặc bác sĩ làm việc tại khoa đó để nhờ gởi gấm (dĩ nhiên chẳng ai nhờ suông), còn y tá thì... quên đi.
    Thu nhập hàng tháng của một bác sĩ và một y tá cách nhau như trời, biển. Ngoài tiền lương, tiền độc hại, tiền phẫu thuật..., bác sĩ còn làm phòng mạch tư, còn được biếu xén nhưng y tá thì không. Chính điều này thúc đẩy một số y tá tìm cách kiếm thêm, vòi vĩnh thân nhân người bệnh hoặc cố tình gây khó khăn cho người bệnh. Chuyện "quên" trả lại tiền thừa - thậm chí ăn bớt thuốc của bệnh nhân để đem ra ngoài bán - hoặc bán lại cho bệnh nhân khác là chuyện đôi lúc vẫn xảy ra, ở chỗ này, chỗ nọ.
    Y tá "hư" còn có nguyên nhân từ người bệnh, hoặc thân nhân người bệnh. Những người có tiền, vì lo lắng đến tính mạng người thân của mình, nên hơi một tí là họ nhờ y tá gọi bác sĩ. Mỗi lần nhờ vả như vậy, họ lại dúi cho y tá năm bảy ngàn đồng, để "gọi cho nhanh". Mỗi khi y tá thay băng, thay vải trải giường, thay quần áo, họ cũng gởi tiền để y tá làm cho nhẹ nhàng. Lâu dần, người y tá cảm thấy chuyện thân nhân bệnh nhân cho tiền là điều bình thường, là cái ắt phải có. Mà một khi đã trở thành chuyện bình thường, chuyện ắt phải có, thì khi không có, họ đâm ra khó chịu, hành xử mạnh tay, ăn nói thô bạo là chuyện tất nhiên rồi!
    Về chủ quan: Như tôi đã nói, nghề nào cũng có người tốt, người xấu. Trong ngành y, một người đã có tâm địa xấu thì làm sao lãnh đạo kiểm soát họ hoàn toàn được vì họ chỉ thể hiện cái xấu của họ ra khi có điều kiện. Một người máu me kiếm tiền, mà lại bố trí họ vào lãnh vực thu viện phí, thì chuyện "không có tiền lẻ" để trả lại là chuyện khó tránh khỏi. Bên cạnh đó, cũng cần nói đến thái độ cửa quyền, hoặc cho rằng mình đang ban ơn cho người khác. Chính vì vậy, đã dẫn đến hiện tượng quát nạt, hách dịch, coi thường bệnh nhân.
    Cũng về mặt chủ quan, thái độ của một số y tá - và cả bác sĩ nữa - còn tùy thuộc vào yếu tố tâm lý. Tối hôm trước, ở nhà họ cãi nhau, hoặc gặp chuyện bực mình, chẳng biết trút giận dữ vào ai, hoặc họ đang gặp chuyện buồn, đang lo âu, tinh thần suy sụp thì hôm sau đi làm, làm sao họ vui vẻ, hoà nhã, tận tâm được.
    Một điều đáng lưu ý là thái độ "hư" của y tá chỉ thấy xảy ra ở những bệnh viện công, còn bệnh viện tư thì hầu như rất ít có. Nguyên nhân là vì ở BV tư, hễ bị bệnh nhân than phiền là y tá ấy hoặc mất việc, hoặc chuyển sang làm công tác khác. Một điều nữa: Bác sĩ tốt nghiệp thì khó tìm việc làm (nếu không chịu đi vùng sâu, vùng xa), còn y tá ra trường, BV nhận ngay vì hiện tại, hầu như các BV đều thiếu y tá, điều dưỡng. Điều đó cũng góp phần tạo ra cái "hư" cho một số y tá - nhất là y tá ở những khâu trực tiếp điều trị cho bệnh nhân.
    Trên đây là mấy ý kiến của tôi, dĩ nhiên là chưa phản ánh hết được sự việc. Nhưng đừng vì một vài cá nhân, mà gọi y tá là "lũ y tá" thì không nên, các bác à. Mổ xong, tôi buông con dao xuống là tôi khoẻ. Còn họ, thay băng, đổ bô, truyền dịch, chích thuốc, cho uống thuốc, nuôi ăn, thay vải trải giường, thay quần áo, đẩy băng ca chuyển phòng cùng hàng trăm thứ việc không tên nữa. Họ là vốn qúy của BV đấy, các bác à.
    Dr Zhivago
  7. minusa

    minusa Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    790
    Đã được thích:
    2
    Thời gian trước thằng cu nhà tôi phải nằm điều trị ở khoa nhi bệnh viện Việt - Nhật ( Bạch Mai ) tôi thấy thái độ phục vụ ở đây rất tốt , thủ tục làm rất nhanh , các y tá đều có thái độ thân thiện , tưởng là thu nhập của họ phải khá hơn các nơi khác nhưng tìm hiểu thì được biết cơ sở trang thiết bị của Nhật nhưng lương là của Bạch Mai , tôi cũng có đưa phong bì cho một số y tá và bác sĩ điều trị nhưng họ không nhận .Ở đây tôi cũng chứng kiến một trường hợp Y tá lấy ven ở đầu cho một bé sơ sinh nhưng chọc mấy lần mới lấy được , bố mẹ bé đứng cạnh xót quá nên to tiếng với hai cô y tá khiến cả khoa chạy ra xem , mặc dù họ dùng lời lẽ nặng nề nhưng hai cô này cũng không có thái độ gì phản ứng lại chỉ giải thích ven có người lấy dễ có người lấy khó .
  8. xautraitieutu

    xautraitieutu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2003
    Bài viết:
    1.741
    Đã được thích:
    0
    Ơ, BM là đưa tiền viện phí cho Y tá à.
    Hồi trươc, thằng em tôi nhập viện Saint Paul, tiền viện phí, giường, các loại tiền có trong danh sách là qua phòng tài vụ đóng hết. Mà làm ở phòng tài vụ thì phải là kế toán rồi, chứ y tá thì biết gì tài khoản mà làm.
  9. sieuthitrangsuc

    sieuthitrangsuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    2
    Cái nì là chuyện thường ngày ở huyện thôi các bác ạ. Nói mãi cũng đến thế. Dạo nọ em đọc trên VNexpress cả mấy chục cái comment thế này, rồi cũng lại đâu vào đấy.
  10. megacolon

    megacolon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Chẹp chẹp, kiểu này thì những người trong ngành Y chúng tôi mỗi khi làm lấy ven cho 1 BN ven chìm phải biếu lại họ ít tiền thôi để (1)đền bù cho những đau đớn mà BN phải chịu và (2)chứng tỏ rằng mình không tham tiền (đây mới chỉ là một "can thiệp" vô cùng đơn giản là lấy ven thôi nhé)
    Tìm hiểu đến ngọn nguồn thì bác mykoyan đã phân tích rồi. Rất mong các bạn có cái nhìn độ lượng và chín chắn hơn.

Chia sẻ trang này