1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Yên Bái - Mộc Châu, đi đâu cũng đẹp ( 22 - 24/1/2010), lịch trình trang 11(Checked)

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi viet76, 08/01/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. eikoda208

    eikoda208 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2009
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    ý là em làm giả zai làm xế, còn anh giả gái làm ôm ????
  2. eikoda208

    eikoda208 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2009
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    @ anh Việt trưởng thôn và @ anh Alua mõ : Thay vì ở đây ném gạch, ném đá em các anh có thể về nhà đóng gạch có thích hơn ko ạ =)) hâhhhâh
  3. cheerful

    cheerful Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/10/2005
    Bài viết:
    776
    Đã được thích:
    0
    Em này nói chuyện thô quá đóng gì ở đây , vui thì đi cùng chứ có gì đâu mà gạch cả ngói thế em làm xế thì anh độc hành em àh cần gì mà nói nhỉ
  4. eikoda208

    eikoda208 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2009
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    ;_; Ơ ơ, Em nói gì sai sao lại bảo em thô ạ. Mới cả em đang trêu anh Việt mới anh Alô chứ em có nói gì đả động đến anh đâu ạ. ;_;
    Mà rõ là vui thì mới đi rồi +____+
  5. viet76

    viet76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2006
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    0
    Bác Cheerful và em eikoda208 hẹn nhau trao đổi chuyện gạch ngói riêng nhé, ai lại công khai trên diễn đàn như thế này nhỉ
    Mình vừa đọc qua một bài viết trên mạng về cảnh dân phượt đi chụp ảnh hoa mận ở Mộc Châu bị dân địa phương bắt nạt, up lại để anh chị em tham khảo nhé
    Mộc Châu và những điều cần tránh
    Một ngày đầy cảm xúc...
    Hôm qua hết một ngày vui vẻ, cười nôn cả ruột với đám trẻ con ở Tà Phìn... ra về, gọi điện hỏi đi hỏi lại mấy bận mới tìm được cái khách sạn có Wifi...
    Không tắm, vì rét, cứ nghĩ đến đoạn tụt hết quần ra... thôi, thà ở bẩn còn hơn...
    Mấy bạn có kinh nghiệm Mộc Châu dặn... sáng mai phải dậy sớm... cỡ 5h, phải chịu khó mới có ảnh đẹp mình mồm vâng vâng, dạ dạ chứ bung bảo dạ... dậy thế đếch nào được từ 5h... mà biết chụp cái gì vào lúc đấy... nhỉ...
    Biết là sẽ không thể và chả để làm gì... dậy vào giờ ấy... nhưng mấy đứa cũng ăn uống qua loa, xem sơ đống ảnh chụp trong ngày và rúc vào chăn. Ngủ.
    Đang ngon giấc, điện thoại thằng Zippo kêu te te te, rồi một lúc lại te te te... hóa ra ở nhà nó phải dậy từ 6h30 và bắt buộc phải đi ra đường...
    Dậy thì dậy, dậy rồi thì ăn phở, cà phê... cái gì cũng dở... nhưng đành nhắm mắt cố mà nuốt... để có sức, để tỉnh táo, rồi thì mà chộp được những khoảng khắc đẹp của cuộc sống đem về chia sẻ cho mọi người.... Đèo mẹ, mệt thế nhỉ...
    Thằng Zippo mắt nhắm mắt mở lái xe, mình và thằng Huygo thì láo liên nhìn bên đường tìm cái bản gọi là Loongluong... chỉ sợ trượt thì lại lười quay lại... đang đi, nhìn bên phải thấy 1 cái bản dưới thung lũng, thấp thấp... lại nhớ lời một anh bạn là tay máy kì cựu về chụp Mộc châu hoa mận, hoa cải dặn... là thích chỗ nào dừng chỗ đấy... Hai thằng vẫy rối rít bảo thằng Zippo rẽ vào, đi sâu vào bản...
    Đang đi, thằng Huygo rú lên, ôi, em nhìn thấy mấy đứa trẻ con đang chơi, quay lại quay lại... quay thì quay, nhưng phải đi tìm chỗ đỗ xe đã chứ...
    Đi 1 lát, Zippo táp xe vào bên trái đường, sát một cái cổng gì đấy, vì trong đấy thấy có nhiều lắm trẻ con đang chơi đu quay, bập bênh...
    Xuống xe, đi vào, Zippo ngửa mặt lên đọc cái biển... hổn hển, ơ, đây là Loongluong anh à
    Giời ạ, tưởng dư lào, hóa ra là dư lày... Hố hố hố!!!
    Đi, chụp, choạch...
    Ảnh đây, được vài cái...
    Nắng bắt đầu lên, một ngày tưởng như đã kết thúc từ khi mới bắt đầu với những niềm vui bình dị của những người thợ ảnh chuyên cần :)
    Chụp được cũng kha khá ảnh... phần lớn là giống nhau... và giống của những người khác đã từng chụp nơi này... (chắc thế, tất nhiên là ảnh của chúng tôi xấu hơn... hè hè)
    Và chúng tôi đi sâu vào bản, môi nở những nụ cười thân thiện làm hàng... mắt lấc lơ lấc láo tìm cảnh, tìm người....
    Đến trước một ngôi nhà, có người đàn bà với nụ cười phúc hậu....
    Có một bé gái nhí nhảnh vừa cõng em, vừa ăn một cái tỏi gà to tướng...
    Tưởng như sự hứng khỏi và niềm vui sẽ kéo dài bất tận với nắng đã lên, với nụ cười con trẻ và... tỏi gà... khi có một người đàn ông từ trong nhà bước ra mời chúng tôi vào uống rượu...
    Thằng Zippo thì ngại, tôi thì tham cái bếp lửa đang cháy đỏ trong nhà... bèn đồng ý... vui vẻ nở một nụ cười như hoa và nhận lời... Zippo vào nhà trước, tôi thong thả mở túi lấy 16 - 35 thay vào để chuẩn bị tác nghiệp trong nhà... Hố hố hố, đôi khi những chuyện đơn giản... cũng chỉ là một ước mơ thôi...
    Độ chừng 5 phút sau, tôi bước vào nhà, bước vào căn bếp bập bùng lửa hồng ấm cúng... với những hình ảnh đầy mơ ước của những tay săn ảnh ấy...
    Người đàn ông ban nãy mặt lạnh như tiền chỉ tôi lên nhà trên...
    Zippo đang ngồi đấy, nhăn nhó, co quắp, nụ cười lãng tử méo xệch trông như mếu ...
    Xung quanh khoảng 7, 8 chú thổ dân H''Mông mặt mũi đỏ....
    mình lại lò dò kể tiếp câu chuyện nhỏ của mình đây...
    ...số là, khi nhìn thấy Zippo thân hình vặn vẹo một cách đáng kinh ngạc, trong tay lại chưa có chén rượu mời nào... vây quanh là những khuôn mặt đỏ gay, hơi rượu nồng nặc cả gian phòng tranh tối tranh sáng... chén đĩa, xương xẩu chen lấn ngổn ngang... y như dân Hà Nội ngày giành cúp vô địch AFF dạo nọ...
    Cái chân mình vẫn đang rảo bước đến phía cuối mâm, gian phòng rộng chừng 5 bước chân mà tưởng chừng như dài vô tận, tiếng ai đó khê nồng vọng ra từ một góc tối nào đó đập vào tai tự như tiếng sét...
    - Giấy tờ tùy thân của anh đâu???
    - Ơ, em tưởng các anh mời em vào uống rượu mừng năm mới...
    Vặn vẹo, với ánh mắt đằm thắm đầy chia sẻ và ngưỡng mộ, mình líu lo cất tiếng trả lời và ngồi nhẹ xuống bên mép của cái chiếu bẩn thỉu trải dưới nền nhà...
    Một tiếng hừ khẽ, lạnh băng vang lên khô khốc...
    ở đâu đó tiếng Zippo trả lời... như tiếng vọng ai oán và uất ức của tù nhân sắp đến ngày thi hành án chém...
    - Dạ, giấy tờ bọn em đặt ở khách sạn rồi ạ...
    - Khách sạn nào?
    - Dạ, là khách sạn Hương Xưa ở Mọc Châu ạ...
    Vừa liếc dọc 2 cái chiếu dưới đất, bụng bảo dạ, à, thằng cu em này định phím cho mình đây...
    Nhưng chắc cái thái độ thân thiện của đám người này có vẻ cách này... không ổn lắm...
    Với chiếc túi đựng máy ảnh bên sườn, vui vẻ trả lời dường như phát hiện ra điều gì hệ trọng và sung sướng lắm... mình ỏn ẻn...
    - A, em thì có giấy tờ đây...
    Mồm nói tay mở túi rút CMND hai tay kính cẩn đem cho gã đàn ông có dáng là trùm ngồi đối diện, lễ nghi thành kính quả thật chỉ kém so với chư hầu đem đồ cống nạp cho Hoàng Để chỉ một teo một tẹo... kẹp hờ vào chiếc giấy hộ thân của bất kỳ một công dân đáng kính nào là một cái card visit chữ bằng tiếng Anh hẳn hoi... và lòng thầm hy vọng tên tuổi của cái công ty đáng kính nơi mình đang làm việc sẽ có chút tác động dương tính nào đó với thái độ của gã kia...
    Mình thật là vớ vẩn và ngây thơ, liếc qua một cái gã bỏ tọt cả card cả CMND vào túi áo... mắt gã liếc nhìn mình một cách kẻ cả và trịch thượng như bao nhiêu kẻ có quyền hành đối với người chịu sự tác động của cái quyền hành đó...
    Gã lè nhè cất giọng, kẻ cả và giảng giải...
    - Tôi là, phụ trách.... đây giấy của tôi đây... các anh là... thế này... thế nọ... các anh có biết...
    Tóm lại là một tràng đầy những lời giáo huấn và đe dọa của một kẻ đang nắm quyền sinh quyền sát trong tay.
    Mình mồm thì dạ ran, gương mặt toát lên vẻ nịnh hót thành kính... bụng thì tự lẩm bẩm... à, tưởng là cái đ. gì, chứ dạng này ông gặp nhiều rồi...
    Tưởng là thí cho cái giấy CMND là thoát, đang định bấm Zippo dzọt lẹ...
    Thì gã đàn ông quyền lực đó, sau khi tóp tép nhai xong một miếng thịt gà, tợp thêm chén rượu lại bắt đầu lên giọng ra giảng và cú nhất là cứ bắt bọn mình để lại một cái máy ảnh... rồi sáng thứ 2 đem giấy cơ quan lên làm việc...
    Hai thằng lại tua lại bài ca về tình thương mến sự thông cảm mà điểm nhấn là sự thiếu hiểu biết của bản thân về luật và lệ ở vùng sâu vùng xa...
    Thời gian cứ thế trôi đi, sau này ra xem lại đồng hồ thì thấy cũng chưa đầy 1 giờ đồng hồ trong cái căn nhà chết tiệt ấy, chứ lúc ấy thì thấy lâu ơi là lâu, cứ như là dài mãi đến vô tận ấy...
    Zippo quả là một ca sĩ đại tài, hắn đã ca đến lần thứ 3 cùng 1 bài ca ấy, tuy vậy hòa âm phối khí đã chuyển sang thể loại... đám ma... (tất nhiên là sau khi cố gắng gọi điện thoại cho người thân... mà không được vì đếch có sóng)
    Lũ trai bên cạnh sau khi nốc thêm rượu cũng đã lại nhao nhao hăm dọa và rao giảng...
    Nào là... vào bản này... không biết điều là chết không ai biết... rồi thì đủ cả...
    Nghe kinh lắm...
    Thú thật là mình sợ mấy thằng này nó hứng lên, cầm cái máy ảnh đập bốp phát vào cột nhà thì... hờ, hòa cả làng...
    Mệt quá mình ngồi thừ ra, nghĩ đến mấy bài báo vừa đọc được gần đây, nào là hai phóng viên bị bảo vệ công trường đánh trọng thương... nào là... phóng viên của báo... bị vứt máy ảnh xuống sông... vv.. và vv..
    Vãi cả linh hồn, mồ hôi bắt đầu toát ra, nhiều chỗ, nhưng khó chịu nhất là chỗ... ý...
    Lại buồn đái nữa...
    Tự dưng chả hiểu sao mình lại nhớ đến chuyện "Vợ chồng A Phủ..."
    Bây giờ mà thằng Zippo bị trói giật cánh khuỷu nằm lăn ở góc bếp... trong khi bọn thống lý Pá Tra ngồi chè chén và uống rượu 3 ngày 3 đêm thì bỏ mẹ...
    Định bảo nó thôi, vứt mẹ cái máy ảnh ở đấy rồi tuần sau lên lấy... chả hiểu sao... tôi lại đứng dậy, mò vào bếp... chỗ đấy có lão chủ nhà đáng ghét đang ngồi hút thuốc lào và xung quanh bếp nhìn rất quây quần và ấm cúng là hai người đàn bà và mấy đứa trẻ...
    Quyết định dở thêm bài tâm lý chiến...
    Ngồi ghé vào bên cạnh một người đàn bà, rút một điếu thuốc ra châm lửa, hút và bắt đầu ca ngợi sự nhanh nhẹn và đáng yêu của mấy đứa trẻ... Họ hỏi mình chụp ảnh làm gì... vv... và vv...
    Mình nói về bếp lửa hồng ấm cúng, về không khí gia đinh chan hòa của cuộc sống nông thôn...
    Tóm lại, nghe xúc động phết...
    Một người đàn bà cười mỉm rồi nói...
    - Muốn có bếp thì phải có tiền mua củi chớ...
    Tí sặc, thôi, xong, biết mẹ nó rồi... tưởng gì...
    Vừa lúc đấy môt gã thanh niên quay vào bếp, chắc là tìm mình, nhìn thấy mình đang ngồi đấy ung dung hút thuốc, gã nói gì đấy với người đàn ông bằng tiếng thổ dân, mình chả hiểu...
    Nói xong, gã định quay lên nhà, mình gọi với...
    - Anh ơi...
    Gã quay lại hỏi...
    - Có chuyện gì?
    Mình trả lời
    - Hay thôi, anh cho bọn em nộp phạt, rồi để bọn em về...
    Gã đáp...
    - Bây h không có biên lai thu tiền phạt. Thế anh định bao nhiêu... cứ nói chuyện với ông chủ rồi nhờ ống ý lên nói giúp...
    Đèo mẹ, ngay giữa ngã tư Giảng võ, có thằng Quang Bọ ngựa rình chụp ảnh mà mình còn đưa đươc tiền thì ở trong cái xó bếp này... việc đó là việc mình có thể làm tốt nhất. Vừa lúc đó thằng Zippo chắc cũng mỏi mồm quá, né xuống bếp... Nghe qua, hiểu ngay tình hình... Bảo...
    - Thôi, bọn em gửi anh 500, anh lên nhà xin hộ...
    Gã đàn ông mặt giãn ra, nhưng vẫn không chịu...
    - Ít da thì cũng phẩy 1 chiệu... thì tôi lên tôi nói cho... Các anh biết dồi đấy... Bác Hồ bảo, dân tooc Việt nam là một...
    Biết rồi, ai chả biết là một. Mình nghĩ thầm, ờ, một triệu thì một triệu... khác đếch gì nhau... Nhưng vẫn tần ngần chưa dám móc tiền ra... vì... hố hố hố, cục tiền chúng mình cầm đi to quá, rút ra sợ có khi không ra được khỏi cái nhà ý luôn...
    Thằng Zippo hiểu ngay, nó moi moi một lát được 5 tờ 200 ngàn mới cứng... đưa cho gã đàn ông...
    Gã ý lên nhà, một lát Zippo lên theo...
    Rồi tiếng cụng ly, tiếng ca ngợi nhau ầm ĩ và thân mật cất lên...
    Rồi Zippo mặt đỏ như mặt trời... chạy xuống...
    Đi...
    Và chúng mình đi
    Đi ra khỏi nơi tồi tệ ấy.
    Đi về nhà.
    Về Hà Nội, nơi có sóng điện thoại và có thể gọi người thân trợ giúp khi có khó khăn.
    Nghệ với chả thuật.
    Kinh bỏ mẹ đi được.
  6. saobangleloigirl

    saobangleloigirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2006
    Bài viết:
    5.632
    Đã được thích:
    0
    Một số bạn vẫn chưa hoàn thiện thông tin cá nhân như số cmt nên đề nghị mọi ng Pm cho mình để hoàn thiện còn mua bảo hiểm
  7. Cheetah_on_chase

    Cheetah_on_chase Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2006
    Bài viết:
    6.080
    Đã được thích:
    0
    Dọc đường 6, đường đi Tân Lập... có nhiều vườn mận vắng chủ, các bác cứ vào đó mà chiến cho tự nhiên, nhớ giữ gìn hoa lá một tý. cá nhân em ko thích "dây" với dân vùng biên, hoặc có dây thì chọn đám mặt hiền lành tử tế thôi. Vui khỏe nhé các bác.
  8. Alo_TongDaiDay

    Alo_TongDaiDay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2005
    Bài viết:
    2.519
    Đã được thích:
    0
    ơ cái con bé nì , bữa rùi chưa đủ gạch sao giờ lại bắt đóng hả trời ..
    mà cô thì kêu anh chee á , anh và lão việt đủ dùng zoài :D
  9. eikoda208

    eikoda208 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2009
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Chết rồi! Bị hiểu sang là "đóng gạch" chứ k hông phải là đóng gạch rồi hay sao ý. :( Ai làm ơn giải thích cho em "đóng gạch" (trong ngoặc kép) nghĩa là gì mới ạ. huhuhu +______+
    [sign]<span style="font-weight: bold; color: rgb(199, 21, 133); font-family: Courier New;">
    <span style="color: rgb(255, 0, 0);">goin'' where the wind blows[/bigchar][/bigchar]
     
    <span style="color: rgb(128, 128, 128);">[/bigchar]
    <!--Sign_End-->
    Được eikoda208 sửa chữa / chuyển vào 14:09 ngày 15/01/2010
  10. viet76

    viet76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2006
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn đã tư vấn ! Mình trích dẫn bài viết trên chỉ mong muốn mọi người nên thận trọng khi đi vào các bản, không quá ham hố chụp ảnh ( cả cảnh và người, nhất là vào nhà họ) mà gặp rắc rối với dân địa phương.
    Một điểm cần lưu ý các xế nữa là trên đường từ Mộc Châu về HN, tuyệt đối không cho người lạ đi nhờ xe vì đây là tuyến đường vận chuyển ma túy lớn mà báo chí thường xuyên nói đến. Khi dừng lại dọc đường hoặc vào bản, phải cử người đứng trông để đề phòng kẻ gian lấy trộm đồ hoặc gài "hàng'' vào hành lý hoặc xe.
    Đa số người Thái và người Mông ở khu vực Mộc Châu và Mai Châu là tốt, nhưng cũng có một số thành phần bất hảo, tốt nhất anh chị em tránh tiếp xúc lâu, không nên hỏi chi tiết các vấn đề liên quan đến gia đình ( mà có hỏi họ cũng chẳng nói thật đâu )

Chia sẻ trang này