1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Yes" or "No" - Những quyết định thay đổi cuộc sống của bạn.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi VickyHL, 05/10/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. VickyHL

    VickyHL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2006
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Bạn lên tận công ty để đọc tiếp câu chuyện của mình ư? Bạn làm mình cảm động quá.
    Mình yếu đuối lắm, mình cũng là một phụ nữ bình thường thôi mà. Nếu mình là con trai chắc sẽ mạnh mẽ hơn. Yêu đuối & mau nước mắt. Nhanh khóc, nhanh cười & cũng nhanh quên lắm.
    Nhưng nếu là bạn, bạn sẽ làm gì? Và một người mạnh mẽ thì sẽ hành động như thế nào? Bỏ đi ư? mặc kệ ư? phản ứng lại ư? hay phải tỏ ra cứng rắn & lạnh lùng? Mình ko biết, bạn nói mình biết đi. Sự thực là mình mệt mỏi lắm...
  2. nomanswoman

    nomanswoman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2007
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Thương chị, những nỗi buồn không tên, những nỗi đau không tên.
    Chị phải đi khám chữa bệnh cẩn thận đi chị ạ. Bệnh phụ khoa mà không khám chữa cẩn thận thì hậu quả có thể rất nghiêm trọng, sau này phải hối tiếc. Chị phải chăm sóc sức khoẻ của bản thân, ở đời trước nhất phải biết thương mình chị nhé. Em vẫn tiếp tục theo dõi câu truyện của chị, em thấy mình may mắn hơn chị ở chỗ em tự do, mạnh mẽ, nhẫn tâm và biết thương mình hơn chị.
    Everything will be fine even when it is not really alright!
  3. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Mình đã chia sẻ topic với một người bạn gái, mình và bạn đó cũng hay thảo luận về câu chuyện của bạn.Mình muốn nói với bạn nhiều điều lắm nhưng mỗi lần định nói thì mình lại sợ, sợ đụng đến nỗi đau của bạn, sợ bạn tự ái, sợ bạn lại buồn, sợ rằng bạn nghĩ mình đang lên án bạn nhưng bạn hãy hiểu rằng mình chỉ muốn bạn hãy nhìn thẳng vào vấn đề, điều gì đã dẫn bạn đến những đâu khỏ ngày hôm nay.Chẳng ai có lỗi trong chuyện này cả, người ta nói rằng sướng khổ hay không là do suy nghĩ của mỗi người, bạn thấy rằng cuộc sống như vậy là bất hạnh là đau khổ thì nó đúng là đau khổ, khi bạn xác định, bạn hài lòng với nó thì nó sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Tất nhiên mình là người ngoài cuộc có thể không hiểu mọi việc, cảm nhận mọi việc như bạn nhưng mình ngoài cuộc nên cũng sẽ sáng suốt hơn bạn, nhìn mọi việc khách quan hơn.Thật ra là mọi người đã đưa ra quá nhiều lời khuyên với bạn rồi, mình muốn nói rằng bạn hãy chăm sóc cho bản thân mình hơn nữa, dù bạn có tiếp tục với L hay đến với K hay đi tiếp cuộc đời với một ai khác thì bạn phải có sức khoẻ đã.Bạn còn trẻ mà, hãy tham gia một lớp học nào đó, nghe nhạc nhiều hơn, xem phim nhiều hơn,tập luyện một môn thể thao nào đấy, hãy sống thanh thản và suy nghĩ nhẹ nhàng đi.Mình cũng định kể câu chuyện của mình nhưng thôi, chỉ muốn bạn gõ một cái Icon thật tươi như thế này nhé
    http://clip.vn/watch/hiu,vn,Please-tell-me-why-Funny?cPage1=9&cTab=0
  4. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    click vào link bên dưới nhé hy vọng nó sẽ làm bạn vui lên đôi chút trong một ngày mới, một tuần mới.
  5. VickyHL

    VickyHL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2006
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn, làm mình buổi trưa ngòi cười 1 mình như hâm đây
    Thực ra mình vẫn có thể cười, vẫn vui vẻ, ham chơi như những gì mọi người nhìn thấy, mình "ngụy trang" giỏi lắm, he he. Nhưng khi vào đến đây, mình mới thực là mình & đúng là mình chẳng dám đọc lại toàn bộ câu chuyện mình kể, chỉ thấy như bạn nói từ đầu đến cuối mình ko gõ được cái Icon nào zuize cả, hix.
    Mình thik cái hình này, & cả hình này nữa
    Vẫn bùn quá đi.
    Thèm nói chuyện với 1 ai đó.
    Bạn có nick ko? À, sozy, mình ko nên hỏi như vậy.
    Cảm ơn bạn nha
  6. VickyHL

    VickyHL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2006
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Nhiều lúc, tôi thấy mình bị ám ảnh bởi quá nhiều chuyện. Tôi cố gạt mọi rắc rối khác ra khỏi đầu tôi. Tôi bỏ qua mọi lời nói khó nghe của bên nhà chồng, tôi bỏ qua mọi áp lực hay những ức chế trong công việc, tôi bỏ qua những ánh nhìn thương hại của gia đình, những cái nhìn tò mò của nhiều người trong Cty, tôi bỏ qua những ước mơ giản dị, những sở thik bình thường của tôi để cố hòa nhập với cuộc sống thực tại, với gia đình chồng, vâng, tôi đã bỏ qua nhiều điều như vậy để ko làm rắc rối thêm cuộc đời tôi. Bỏ qua hoặc là tạm thời ko nghĩ đến nhưng có những thứ tôi ko thể bỏ qua, ko thể làm ngơ được vì nó hiện hữu trước mắt tôi, vì nó lại hằn thêm vào vết thương trong lòng tôi, ko xóa nhòa được. Đó là L, là gia đình tôi, gia đình L, là chính bản thân tôi mà từng ngày, từng giờ, tôi phải đối mặt với nó, ko cách gì thay đổi được. Biển có bao giờ lặng yên được mãi đâu?
    Hôm tôi đi khám bệnh, chị gái tôi cũng muốn đi theo vì chính chị tôi bảo tôi phải đi khám nên kết quả thế nào thì cả gia đình tôi đều biết. Cũng vì lý do đó mà bố mẹ cho phép tôi ở nhà chữa bệnh. Tôi cười chua xót & cảm ơn vì điều đó? Ban đầu khi biết tin thì bố mẹ & cả nhà rất thương tôi, động viên tôi chữa bệnh nhưng chỉ ngay ngày hôm sau, tim tôi lại đau nhói khi nghe những câu nói của bố mẹ. Bố mẹ tôi cho rằng tôi bị bệnh là do tôi quan hệ bừa bãi, cụ thể là quan hệ với anh. Bố mẹ cứ dò hỏi, ép tôi phải khai thật. Trời ơi! Tôi còn sự thật nào hơn nữa đây? Tôi đau khổ thế chưa đủ sao mà còn bị nghi ngờ bởi chính những người tôi cảm thấy an toàn khi ở bên nhất, cảm thấy có thể tin tưởng, có thể dựa vào nhất. Tôi sống với bố mẹ bao nhiêu năm mà có ai hiểu tôi đâu? Có ai tin tôi đâu? Thử hỏi tôi còn có thể nói gì được nữa? có thể chia sẻ với ai được nữa cơ chứ?. Tôi chỉ khẳng định là tôi chưa bao giờ làm chuyện đó, mọi người muốn nghĩ sao cũng được. Tôi thực sự ko thể chịu đựng thêm được nữa & tôi lại phóng xe ra ngoài.
    Tôi lại đi lang thang rồi tìm về nơi mà gắn bao kỷ niệm của tôi trước kia. Một mình, yên tĩnh, tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc ngồi khóc. Đó là lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất. Mọi thứ trở nên suy sụp dưới chân tôi. Tôi thấy trên đời này ko còn ai để tôi dựa vào được nữa, ko còn ai có thể hiểu tôi được nữa. Tôi thấy tắc nghẹn nơi cổ họng mà ko thể nói thành lời. Tôi thực sự chẳng muốn thanh minh hay giải thik gì cả vì có gì đâu để mà nói nữa kia chứ khi tất cả đều quay lưng lại với tôi. Bao nhiêu quyết tâm, bao nhiêu mong mỏi, bao nhiêu lần tự an ủi bản thân, tự hứa với bản thân để được trở về nhà chỉ 1 thời gian ngắn thì về được 4 ngày là 4 ngày đau khổ, giằng xé với tôi. Hình như tôi đã quyết định sai vì tôi thấy nó còn tệ hơn ở nhà L. Sao mọi thứ cứ liên tục xảy ra, cứ liên tục đè nặng lên vai tôi thế này? Đây đã là cái giá tôi phải trả chưa? Chắc là chưa vì chưa bao giờ nó kết thúc cả. Tôi cứ hy vọng rồi lại sụp đổ, cứ cố gắng rồi lại bị đánh bại, cứ cố thoát ra thì lại càng bị trói chặt, cố thay đổi thì lại làm cho mọi chuyện rắc rối thêm, cứ cố cười để rồi lại phải khóc nhiều hơn. Tôi ko biết thế nào là tận cùng của khổ đau hay bất hạnh nhưng với 1 đứa con gái 25 tuổi như tôi, quen sống trong tình yêu thương đùm bọc của gia đình, bạn bè, quen được hưởng những gì tốt đẹp nhất thì đây quả là bài học quá đau đớn đối với tôi. Tôi mệt nhoài với nhừng suy nghĩ, nước mắt & sự dày vò. Nhưng một điều gì đó thôi thúc trong lòng tôi, càng những lúc như vậy tôi càng thấy mình cần phải đứng vững, càng cần phải bình tĩnh & nhất định ko được buông xuôi...Tôi luôn nghĩ mình có thể vượt qua được nhưng ko biết bằng cách nào mà thôi.
    Tôi gọi cho T bạn tôi, nó đến, tôi rủ nó đi cắt tóc sau khi đã chia sẻ & cảm thấy bình tâm hơn. Tôi thường hành động như vậy mỗi khi cảm thấy buồn hay chán nản. Tôi chỉ muốn thay đổi, thay đổi bản thân, thay đổi hiện tại, tôi ghét tất cả những gì đang diễn ra, ghét chính bản thân tôi. Nhưng cũng thật may mắn cho tôi trong những hoàn cảnh như vậy tôi luôn có 1 người bên canh, mang lại tiếng cười & giúp tôi gượng dậy. Lần này là T. Câu chuyện của tôi cũng như T là một biến cố lớn trong đời tôi. Nỗi đau hằn lên tâm hồn tôi nhưng tình bạn thì khắc sâu trong tim tôi. Nỗi đau sẽ giúp tôi trưởng thành & vững vàng hơn còn tình bạn sẽ giúp tôi biết sống sao cho trọn vẹn. Tôi ko được phép quên cả hai điều đó, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, dù sau này có ra sao, tôi sẽ luôn tự nhắc mình như vậy.
    Tôi trở về nhà & bắt đầu THAY ĐỔI....
  7. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Có gì đâu, tính mình là vậy đó, mình chỉ thấy vui khi thấy một ai đó vui.

    Được vuilachinh sửa chữa / chuyển vào 15:21 ngày 27/11/2007
  8. ranger83

    ranger83 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/03/2006
    Bài viết:
    707
    Đã được thích:
    1
    Sự thật có người như này sao??? Nếu có thể sống mà không đòi hỏi gì, cứ sống cho người khác, con người ta sẽ luôn thấy vui vẻ, có điều .......... thực sự thế được kô??? Tớ lại thấy vui khi người khác mang lại niềm vui cho tớ , hì hì.
    Chúc VickyHL sớm thoát được giai đoạn khó khăn này. Khi tớ tuyệt vọng, một người đã tặng tớ câu này " Qua khúc quanh này là ra tới con lộ lớn ".
  9. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Thật kỳ lạ điều đó lại có thật đấy bạn à, ko chỉ có mình mình đâu, khi cô mình tâm sự chuyện này với mình thì mình thật bất ngờ.Chẳng biết có thật hay ko nhưng cô mình nói rằng họ Nội nhà tớ ai cũng vậy, chỉ luôn mong được mang niềm vui đến cho người khác, sống vì người khác nhiều quá, chỉ khi nào nhìn thấy người khác vui và hạnh phúc lúc đó mình mới cảm thấy vui.Và còn nói thêm một điều nữa mà mình cảm thấy rất đúng: những người như vậy thường rất nhiều bạn, ở bên cạnh họ luôn luôn đầy ắp tiếng cười nhưng họ lúc nào cũng cảm thấy mình cô đơn, cô đơn giữa bao người.
    Có lẽ bạn nghĩ mình nói quá lên chăng, chỉ qua vài dòng chữ này đúng là chẳng ai hiểu được ai cả.Nhưng mình nghĩ rằng khi lên đây tâm sự là lúc chúng ta sống thật với chính mình nhất, là lúc chúng ra nói ra toàn bộ sự thật để mọi người trên mạng có thể chia sẻ mà ko sợ bị đánh giá này kia.Đó là một lợi thế của mạng đó.

    Một đứa bạn vừa tặng mình một bài hát rất hay, lời cũng rất ý nghĩa, share mọi người cũng nghe :
    http://music.yeucahat.com/listen.php?s=1431
  10. VickyHL

    VickyHL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2006
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, lại là bài "Anh". Chẳng lần nào đi hát mà con bạn tớ ko hát bài này, ngày nào nó cũng bật đi bật lại, nó còn đang tìm 1 người hát giọng nam bài này cùng nó mà ko được, mấy ông cty tớ hát chán, hix. Nó làm tớ cũng thik bài này
    Vẫn có những người như bạn Vulachinh ma, nhều là khác, tớ đây chẳng hạn. Ai mà chẳng vui khi thấy người khác vui. Mình mà mang được niềm vui đến cho mọi người thì còn gì ý nghĩa hơn. Tớ vẫn sống vui vẻ như vậy. Nhưng rồi tớ nhận ra nếu trong lòng mình ko vui thì thật khó để làm được điều đó & khó hơn nếu bản thân mình ko còn tình yêu...
    Hôm nay mình thấy trong lòng thật nhẹ nhàng. Lâu lắm mới cảm nhận được cái lạnh ở HN. Nơi đây thật là đẹp, mình yêu HN.
    Sáng dậy đi có việc của cty, tranh thủ đi ăn sáng 1 mình, ngồi uống 1 tách trà nóng, thấy lòng khoan khoái, tự tin hơn với quyết định của mình. Mình rất hiếm khi đi 1 mình, ngồi 1 mình thế này, gần như là ko bao giờ. Thấy mình già đi rất nhiều, hix. Nhưng mình thik con người của mình bây giờ hơn là 1 con bé ngây thơ, sống vô tâm trước kia
    Được vickyhl sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 28/11/2007

Chia sẻ trang này