1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Yêu=buồn

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi BMW_Z4, 22/11/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. aovongcuoicung

    aovongcuoicung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2002
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    0
    khi anh yêu em , anh đã ngộ ra nột điều , tình trường là một thị trường khốc liệt . em chính là một thị trường mục tiêu mà anh đã đổ vào đó biết bao nhiêu tâm huyết của anh để mong đánh bật các đối thủ cạnh tranh khác. anh phải lập kế hoạch , nghiên cứu , thực hiện, kiểm soát , đánh giá các hoạt động nhằm thoả mãn nhu cầu mong muốn của em . và em ơi , em biết chăng , anh đã phạm một sai lầm rất lớn , mà một nhà đầu tư nào cũng không bao giờ mắc phải . sai lầm đó, cũng là sai lầm duy nhất mà anh không tính tới vì anh đã đánh giá sai thị trường . đó là lập ngân quỹ . chị họ của anh đã dạy rằng :
    tình yêu là bát bún riêu
    bao nhiêu sợi bún bấy nhiêu sợi tiền
    mà anh phớt luôn . bây giờ ân hận vì hông tìm đâu ra vốn để đầu tư vào em nữa . vì em đòi hỏi quá lớn : đồng hồ em đòi mua, nữ trang em đòi sắm , hột xoàn em muốn đeo , có lúc đang đêm , em phôn anh một cái , em đòi một chiếc xe, để cho mỗi ngày anh đi ké, thôi thì bye em nhé , vốn anh đã hít rùi . mặc dù anh rất yêu em nhưng vốn đầu tư quá lớn thì chỉ có đường anh mua cái gối mà nằm mơ mới ra ,. bye bye bye ... em nhé , có lẽ khi nào đó ngân quỹ của anh đầy đủ hoắc có người tài trợ thì anh mới dám đầu tư tiếp . nhưng không biết kjhi đó em đã trải qua bao nhiêu cuộc đời chồng rùi .
    ôi tình trường là một thì trường quá khốc liệt . mà ta là một con thiêu thân ngu dại cứ đâm đầu vào để rồi ôm mối tình si huhuhuhuhuhuhu
    tìm em,không may gặp bố
    đường thì trơn ,ào ào bố đuổi...
  2. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    Em muốn gọi anh những từ thân yêu như thế dù cho em biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ thuộc về em nữa. Có một đêm mưa rất to, những cơn mưa rào đầu tiên vào mùa hạ anh nhỉ. Em sợ sấm chớp, sợ trời mưa. Biết như thế nên anh nắm tay em rất chặt, kéo em lại gần với anh hơn. Rồi như để cho em khỏi sợ hãi anh đã hát cho em nghe. Những câu hát cứ vang lên trong mưa, em không còn sợ hãi nữa anh nhỉ? Vì anh nắm tay em rất chặt cơ mà. Vì anh đang hát cho em nghe cơ mà. Vì lưng anh đang là nơi em dựa trong mưa cơ mà. Vậy mà em không thể tin được có một ngày mình chia tay. Ngày trước, nếu có ai đó nói với em là mình sẽ chia tay em sẽ nghếch mắt lên, cười với họ vì chẳng bao giờ em tin có ngày đó. Em không tin vì ngày ấy anh yêu em đến thế.
    Anh! Cảm giác mất anh làm cho em thấy mình cô độc. Cứ mỗi lần mưa rơi rơi em hát bài hát cũ. Nhưng chẳng bao giờ anh còn nghe được nữa phải không anh? Mỗi lần em khóc, những người khác nhìn em và nghĩ rằng em đang nuối tiếc. Không! Em không nuối tiếc anh ạ. Em buồn vì em yêu anh, vì trong trái tim em đã đầy chật những bóng hình của anh, những kỷ niệm với anh mất rồi. Biết bao giờ em xoá hết được chúng ? Mùa hè ở đây mưa nhiều, ở quê mình cũng mưa nhiều. Mưa hạ làm cho phượng rụng cánh tơi tả, màu đỏ xác xơ cả lối về. Em nghĩ về màu của trái tim, của hạnh phúc trong em giờ cũng xác xơ như thế. Bằng giờ này năm trước em líu ríu bên anh, còn bây giờ em chỉ có một mình với sự cô đơn trống trải. Lối về ngày cũ, những con đường cũ chỉ còn lại em và sắc phượng tàn của một thời mình yêu nhau.
    Never knew that you would go so far
    When you left me on that boulevard
    Come again you would release my pain
    And we would be lovers again
    Bài hát ấy em đã hát cho đến khi cổ họng em rát bỏng, cho đến khi em cảm thấy trong em không còn lấy chút sức lực nào sau trận ốm. Em chìm sâu vào giấc ngủ nặng nề cho đến khi em tỉnh lại. Em không muốn tin rằng em mơ, bởi cách đó có vài phút thôi, vài phút trước khi em mở mắt tay em vẫn còn trong tay anh. Vậy mà khi mở mắt ra anh không ở bên em nữa. Em nghe có tiếng nhạc, nhưng đó chỉ là tiếng đài của cậu bé nhà đối diện thôi anh ạ. Trời không mưa mà nắng mênh mang nhưng lòng em mưa ngập tràn. Bài hát cũ giờ anh có hát cho ai nghe không anh? Ai sẽ là người đi cùng anh trong mưa như anh đã từng đi với em ngày trước? Em xin anh, xin anh đừng làm như thế, xin anh đừng đưa cô ấy đến những nơi có bóng em và tiếng cười trong vắt. Anh ạ, bởi nếu anh đưa cô ấy đến đó và nhớ về em, em sợ dự cảm chia lìa lắm, em sợ thấy anh buồn, anh không hạnh phúc. Còn nếu anh không nhớ thì , anh ơi , ở nơi này em oà khóc bởi anh đã quên tất cả. Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu!
    Hoa cúc tím trong lời bài hát cũ...
    Trong những trang nhật ký cho anh không có bóng hình của hoa cúc tím, chỉ có những câu hát ngân nga đi về. Ngày mình chia tay cũng là lần cuối cùng em được nghe anh hát. Vẫn bài hát ấy nhưng giờ đây anh không thuộc về em nữa rồi. Em hoảng hốt, em khóc. Nước mắt trào ra, vỡ oà tưởng như đang rơi cùng tiếng mưa đêm hôm ấy. Những ngày không anh, ngày nào em cũng nghe Boulevard và khóc. Nhưng anh thì chẳng bao giờ biết điều ấy. Biết cũng chẳng để làm gì mà anh. Khi anh không còn yêu em nữa, tình yêu không thể níu kéo bằng sự thương hại. Nếu có anh, nếu bàn tay nhỏ bé của em vẫn còn trong tay anh mà trái tim ấy không còn hướng về em nữa em sẽ còn đau hơn, buồn hơn. Em sẽ lại khóc, nước mắt sẽ lại ngập tràn. Vậy thì anh ơi, bài hát trong mưa ngày xưa anh hát mưa đã cuốn đi rồi. Boulevard em hát cho anh sẽ chẳng bao giờ anh nghe được. Em chỉ biết rằng mỗi lần em nghe bài hát ấy em lại nhớ đến anh.
    I don''t know why you said good bye.
    Just let me know you didn''t go forever my love.
    Please tell me why you made me cry.
    I bag you please I''m not uneasy if that''s whay you want me to
    Anh thân yêu của em,
    Đã lâu rồi em không viết nhật ký những ngày không anh nữa. Dẫu thế, tất cả vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim em về những ngày chúng ta ở bên nhau, về những chiều lộng gió, về những buổi tối sương mờ dần trên mặt hồ. Dẫu nuối tiếc và buồn đau thì những tháng ngày ấy vẫn chỉ là quá khứ chẳng bao giờ chúng ta quay lại được nữa. Bây giờ bên anh là ai, là cô gái nào, em không biết. Nhưng trên tất cả em cầu mong anh yêu cô ấy để cô ấy hạnh phúc, không phải một thời đau đáu hoài niệm như em. Anh thân yêu của em, em không hề cao thượng đâu anh. Anh biết không, trong ngực em là trái tim của một người con gái, cô ấy cũng là một cô gái. Nước mắt của em đã nhiều rồi, nhiều đến lúc tưởng chừng cạn khô và ráo hoảnh. Em không muốn có một người nữa khóc như em đã khóc đâu anh ạ. Ở một nơi xa anh em mong cho anh được hạnh phúc.
    Chỉ có một điều em muốn gió chuyển đến anh. Anh thân yêu, bản tình ca anh hát cho em, những bản tình ca trong mưa ngày ấy anh hãy chỉ giành cho em thôi anh nhé. Anh hãy chỉ giành cho một mình em. Xin đừng hát cho người con gái đến sau em. Xin đừng đi cùng với người ấy trên con đường đầy kỷ niệm. Đường chiều nay đầy gió, em lang thang trên những con phố mưa nắng để nhớ anh và yêu anh. Em lại hát Boulevard. Nhưng em không còn buồn như ngày xưa nữa. Bây giờ tất cả trong em chỉ là quá khứ, kể cả tình yêu em giành cho anh cũng đã là quá khứ. Nhưng quá khứ là mãi mãi, là không thay đổi, như những ngày em yêu anh. Boulervard, đại lộ ngày xưa, những con đường của ngày xưa và những bản tình ca ướt mưa anh hát, tóc em xoã bay trong chiều gió xa.
    Một chiều ngược gió
    Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
    Ngược lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời
    Em ngược thời gian, em ngược không gian
    Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
    Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
    Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
    Mang bao điều em muốn nói cùng anh
    Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
    Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
    Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
    Em trở về im lặng của đêm
    Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
    Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
    Riêng chiều này - em biết, một mình em...
    Bước chân em đã nhẹ tênh dẫu trong lòng em biết em vẫn buồn. Chỉ một chút hoài niệm thôi, mong anh đừng giận em anh nhé. Em đã đi qua mùa xuân. Em đã học cách đứng được trên đôi chân của em. Anh đừng lo lắng nữa. Em ước anh đang nhớ em rồi lại ước anh đừng nhớ. Đường chiều xao xác gió bay, phượng rơi lả tả... Giờ đây chỉ mình em hát cho chính em nghe bản tình ca ngày xưa anh hát. Em hát Boulevard, bài tình ca dành cho anh mà không bao giờ anh biết...
    Cao thủ cô đơn bỗng không thấy bóng
    Tình cảm chân thành biết ngỏ cùng ai ?
  3. tinyfly

    tinyfly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2003
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    1
    I don''t know why, you say goodbye...
    trời đất ơi,thiên địa ơi,cha mẹ ơi,làng nước ơi..
    Mày yêu rồi hả Trà.
    Chacun pour tous ,tuos pour chacun

Chia sẻ trang này