1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Yêu chồng nhưng không thể yêu bố mẹ chồng. Đó có phải là tội lỗi không?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi forgeteverything, 07/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chungt82

    chungt82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    1.635
    Đã được thích:
    0
    Chả có gì là thừa, đâu cần ở chung " chó chui gầm chạn " , tất nhiên là chuyện đối với con rể thì chẳng mấy khi. Nhưng nếu xẩy ra thì sao ? Mỗi nhà mỗi cảnh, cái gì quá đáng quá thì ko nói, nhưng cũng nên biết cách đối nhân xử thế sao cho yên ấm gia đình, dâu con rể khách mà.
  2. ebunba

    ebunba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2003
    Bài viết:
    1.498
    Đã được thích:
    0
    hồi tớ sắp lấy chồng cũng hãi về cái khoản mẹ chồng lắm. Vì thấy con bạn mình là tấm gương sáng bóng. Nhà nó ở Gia Lâm. Tuần mới về 1 lần, còn cả tuần thì ở nhà chồng. Bố chồng mất sớm nên chỉ còn mẹ chồng. MC có thói quen lục tủ con dâu . Làm cho nó có cái gì không muốn MC biết toàn đi gửi bạn rồi cuối tuần lấy mang về nhà ngoại.Khi có bầu thì ăn uống kham khổ vì MC bảo ngày xưa mẹ cũng ăn thế mà đẻ ra chồng con giờ làm bác sĩ . Nhà ngoại gửi cho chục trứng cũng phải mang đến cơ quan ăn dần .
    Được cái không hiểu tớ may mắn không nữa. MC tớ phải nói là cực tốt. Tớ ở nhà chồng chả bao giờ ăn mắng, về nhà ngoại có khi ăn mắng cả ngày . Bọn tớ không bị bắt ở chung. Tớ cũgn đề phòng luôn ở trong trạng thái ra ở riêng. Nhưng giờ chả muốn ở riêng nữa . Tớ hơi bị yêu MC tớ
  3. phuongchina

    phuongchina Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    chị này nóic huẩn quá , khiếp cái chị này vừa rỗi hơi , vừa láo ,mà đã bao ngươi khuyên hết forum này lại sang chỗ khác kêu , chẳg hiểu là kiểu j
  4. ashiteru

    ashiteru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2008
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    0
    các nàng đang nói chị nào thế? đọc chả hiểu gì cả
    đã nói "mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh" mà ! có ai giống ai đâu, thân con gái rơi vào nhà nào tốt thì phúc ko thì phải chịu chứ sao. kêu thì cứ kêu, giống như mơ ước ấy! tớ đang mơ có ******c GL 450 nếu mà kêu là được chắc đi kêu lung tung roài
  5. tom2310

    tom2310 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2005
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Ở đâu có mục gia đình là y rằng ở đó có mục BMC. Đinh chả viết j đâu nhưng thấy bạn này nói đúng quá nên cũng nổi hứng thêm vài dòng.
    Tớ thì nghĩ cái nguyên nhân cơ bản nhất trong mối quan hệ nàng dâu-BMC là 2 bên khó thông cảm cho nhau hơn. VD cũng là một cách hành xử như thế (càu nhàu, gắt gỏng) đối với bố mẹ, nếu con đẻ thì..chuyện thường thôi, còn con dâu là khác hẳn rồi, nào là láo hỗn, nào là thế nọ thế kia...Hoặc cũng kiểu lẩm cẩm, áp đặt, đòi hỏi, dạy dỗ nọ kia của các ông bà...chả đúng ý mình tẹo nào, nhưng nếu là của bố mẹ mình thì chả sao, 1 là "lèo nhèo" vài câu, nhăn nhở ra cười rồi việc mình cứ làm, nhưng nếu là của BMC thì ức chế không sao chịu nổi
    Tớ là tớ ghét nhất cái kiểu hiểu sai và cố tình hiểu sai của BMC đối với mình và hành xử của mình. Suy nghĩ của các cụ về mình ít có khi nào tích cực. Thấy con trai hết tiền thì ko nghĩ là vợ chồng nó khó khăn mà nghĩ ngay là "đấy cái con vợ nó lại giữ hết ko cho chồng lấy 1 đồng dằn túi..."..Suy nghĩ như thế thì hành xử sao mà có lý, có tình với mình được???
    Thôi thì các nàng râu, cứ phải chấp nhận "sống chung với lũ thôi". MÌnh cũng qua nhiều thương đau lắm rồi. Rút ra được vài bài học để đời, đại khái giống bạn j post ở trên. Mà mách nhỏ với các bạn sắp về làm dâu nhé. Hãy bày tỏ quan điểm của các bạn, một cách nhẹ nhàng nhất ngay từ giây phút đầu tiên, đừng ấm ức chịu nhịn để rồi bùng nổ thì lại mang tiếng hỗn láo ngay!! Hãy cứ nhẹ nhàng, theo con, con nghĩ....nhưng thật dứt khoát, để xác định ngay một ranh giới tôn trọng cần thiết của BMC đối với mình. Một cách khéo léo, hãy để BMC biết rằng: Mình sẽ luôn là một đứa con ngoan, một nàng dâu tốt nếu BMC chồng thật sự tôn trọng mình và gia đình nhỏ của mình, và để mình thật sự coi nhà chồng là tổ ấm 2/3 cuộc đời còn lại của mình!!!
    Chuyện dài tập, nói không bao h hết được. Chỉ ngẫu hứng vài dòng thế thôi. Bí quyết của mình cho đến lúc này Take it easy !!! Chuyện j cũng giải quyết được hết. Đừng bức xúc làm j, mệt người lắm !!!
  6. oisoioi

    oisoioi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2007
    Bài viết:
    6.151
    Đã được thích:
    0
    Mẹ chồng, nàng dâu - ôi trời ơi ,,,,,,,,,,,,,,,,,
  7. new_world_for_me

    new_world_for_me Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    846
    Đã được thích:
    0
    ui; chấp các cụ già làm gì; bạn này đúng là suy nghỉ nhỏ nhoi của đàn bà; mình yêu người yêu mình; quý trọng và cảm phục cả bố mẹ cô ấy; muốn giúp đỡ; tất nhiên là nếu mà cứ vòi tiền thì ghét thật; nhưng phải có cách; ví dụ giả vờ nói chuyện với chồng rằng tháng này làm ăn thất bát; ok?
  8. Chuot_bach_TK

    Chuot_bach_TK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    E này ngoan wá phải biết ơn những người đã sinh thành ra chồng mình vì đó cũng là mẹ của mình mà
  9. secret00

    secret00 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2007
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Mình thì cũng có bà mẹ chồng mặt mũi lúc nào cũng khó chịu, nhìn khó đăm đăm. Nhưng mình thì thuộc dạng chai lỳ. Mình vẫn là mình, thich làm gì thì làm, việc gì mẹ chồng bắt làm mình ko thích là ko làm. Nên cũng ko thấy stress lắm. Mình cũng ko quan tâm bà có thích mình hay không, vì mình cũng ko cần bà thích và mình cũng ko thích bà, Nên cũng ko thừa thời gian lấy lòng hay xem ý bà thế nào hay gì cả. Lúc mình mới về làm dâu, sáng dậy là bà bảo nấu ăn sáng ở nhà cho chồng ăn bà bảo bà rất ghét ăn ở ngoài đường
    Nhưng mình vẫn thản nhiên " CON KO ĂN SÁNG Ở NHÀ " , Lần đầu thì tức tối mình , lần 2 vẫn tức tối, lần 3 vẫn ghét mình, Tới lần thứ 4 sáng ra ko bảo mình ăn sáng ở nhà nữa.
    Mình vẫn cứ sống vậy đấy, ko láo hỗn cũng ko chịu phải làm những gì mình ko thích. Trách nhiệm với bố mẹ chồng mình thực hiện đủ , nhưng với những gì thuộc quền tự do của mình thì ko bao giờ ai thay đổi đc. Cái chính là mình ko nghĩ nhiều xem bà thích hay ko , mặc kệ thôi.
    Các nàg cố gắng đừng nghĩ nhiều nhé. Thiêt thân. Tốt nhất là đánh bài LỜ , TRƠ

    À quên còn chuyện mắc màn khi đi ngủ, Bà bảo ko có cái kiểu ở đâu ngủ ko mắc màn. . Mình nghe vẫn thấy như chim hót ở tai, Và mình vẫn ko mắc màn . Tính mình là càng nói càng ko thích làm .
    Được secret00 sửa chữa / chuyển vào 16:58 ngày 10/10/2008
  10. Nguoi_ca

    Nguoi_ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    1.643
    Đã được thích:
    0
    Em kể chuyện để giải toả bức xúc tý nhé, không dám nhờ các bác tư vấn đâu.
    Em lấy chồng 4 năm, cũng là từng ấy thời gian ở chung với bố mẹ chồng và cậu em chồng, cậu em thì đi suốt, lâu lâu mới về nhà một lần, coi như không tính. Thế là nhà chỉ có 4 người.
    Chuyện đầu tiên là chuyện em bị thai lưu 3 lần, nói thêm là lúc mới cưới mẹ chồng có dăn dò là từ từ hãy đẻ, em hơi ngạc nhiên nhưng cũng ok vì vẫn còn trẻ, còn thích chơi. 2 năm sau em có bầu lần thứ nhất, được hơn 2 tháng thì bác sĩ bảo không giữ được, chẳng còn cách nào khác. MC cũng mát mẻ, bóng gió một thời gian, em chẳng nói gì. 7 tháng sau em tiếp tục có lần 2, cũng chỉ được hơn một tháng, lần này MC chả thèm ý tứ, đốp luôn vào mặt em : " không có con thì ăn *** cho đời " ( trích nguyên văn, không thèm thêm bớt ) và còn nhiều câu tương tự thế. Nói thật em chỉ muốn cầm dao đâm chết luôn. Mất vài buổi khóc lóc với chồng cũng thấy bớt bớt đi.
    Trước khi quyết định có thai lần thứ 3, hai vợ chồng thống nhất là vào viện C kiểm tra sức khoẻ và tìm nguyên nhân. Trước khi đi có nói qua với BMC, MC nhìn em và bảo " nó (chồng em) khoẻ mạnh thế làm sao phải khám, có ốm đau bao giờ đâu, con đi một mình được rồi " em ngồi im không nói được câu nào, cũng may chồng em là người hiểu biết, nếu không thì em phải đi một mình thật.
    " Không rõ nguyên nhân, khi nào có thai thì khám lại " các bác sĩ nói thế. Em thêm một lần nữa có bầu, thế nhưng khi đi khám thì bác sĩ nói không thể giữ được, em khóc thật nhiều, phần vì thương con, phần vì thương mình. Em nói với chồng nếu mẹ còn cay nghiệt như trước thì em ly dị luôn, giải phóng cho anh lấy vợ khác, chồng em bảo em chỉ nói vớ vẩn. Về nhà em nằm bẹp, không thấy MC nói gì nhưng có vẻ bực bội lắm, đá thúng đụng nia, chửi chó mắng mèo suốt. À nhắc đến chó với mèo em cũng kể nốt, nhà em nuôi 2 con chó với một con mèo ( toàn em đi xin về rồi nuôi ). Cách đây khoảng 1 tháng 2 con chó nhà em xxx nhau, chẳng may MC em nhìn thấy, thế là bà cầm ngay cái chổi vụt tới tấp 2 đứa nó, miệng thì gào lên " chúng mày có bỏ ra không, tao đánh chết bây giờ, cái lũ xxx , tao đánh chết chúng mày " Mới đầu em không hiểu có chuyện gì mà ầm ĩ thế, sau chẳng biét phải làm thế nào đành bỏ lên phòng. Tội ngiệp 2 con chó, cứ kêu ẳng ẳng mà chảng rời được nhau ra.
    Chuyện thứ hai là vấn đề tiền nong( lại tiền ). BMC em là cán bộ về hưu, có lương khá cao, Rồi 2 ông bà có mở một của hàng bán bánh kẹo, thuốc lá... nhỏ thôi, Có thể nói là dư dả nhưng không hiểu sao cả 2 người luôn kêu hết tiền, thiếu tiền, không có tiền....
    Đầu tiên là chuyện đám cưới của bọn em, từ chuyện ăn hỏi, mua sắm đồ đạc trong nhà đều do chồng em chi tiền, rồi tiền sửa lại cái bếp và khu vệ sinh cũng lại chồng em bỏ tiền. Nói chung đám cưới bon em BMC không mất một xu thế nhưng khi đếm tiền mừng của chồng ( được hơn 10t ) thì lại thẽ thọt " đưa cho mẹ để mẹ trả tiền cỗ " Không lẽ lại không đưa ?
    Sau này em mới biết chồng em còn nợ một khoản tiền của mẹ chồng, lý do : từ khi học đại học bất cứ một món tiền nào mà chồng em xin của MC, từ tiền học phí, tiền ăn, rồi tiền mua xe máy.... đều được MC ghi vào một quyển sổ nhỏ, sau này cứ thế mà trả cho bà ( cái này bà nói là đi vay tiền người ta cho chồng em ăn học. Các bác có tin không ? ) Hơn một năm sau khi cưới bọn em cũng trả dứt điểm được món nợ đó ( không nhỏ đâu ạ )
    Bắt đầu bước sang một thời kỳ khác.
    " cái tủ lạnh này cũ rồi, dùng chán lắm, các con xem thế nào mà đi mua cái mới thôi "
    " Cái tivi này dùng đén gần 10 năm rồi đấy, mờ lắm, mẹ xem mà đau cả mắt "
    " Hay là con đi mua máy giặt đi chứ để vợ con giặt tối thế này vất vả lắm. "
    " Trần nhà mình nóng quá, hay là làm thêm cái mái tôn cho nó mát ? "
    " Bố mẹ định sửa lại cái cửa hàng, vợ chồng con có thì cho bố mẹ một ít "
    Em con săp đi làm rồi đấy, các con xem hỗ trợ nó một tý, hay là cho nó cái xe máy con đang đi cũng được "
    ............................
    Các bác thử tính hộ em xem là bao nhiêu ? mà đây chỉ là những ví dụ điển hình thôi đấy nhớ
    Thu nhập của em và chồng em không hề thấp, là mơ ước của khối người, thế mà sau 4 năm chung sống, ngoài cái TK với chút tiền gửi ở ngân hàng và một số đồ dùng thì chẳng có gì. Buồn không ?
    Chuyện còn dài nhưng hôm nay đến đây thôi, em mệt quá các bác ạ

Chia sẻ trang này