1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Yêu chồng nhưng không thể yêu bố mẹ chồng. Đó có phải là tội lỗi không?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi forgeteverything, 07/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huongsunrise

    huongsunrise Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/08/2002
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Mình thì nghĩ rằng nếu mình biết điều thì bố mẹ cũng biết ý. Trường hợp ông bà quá đáng quá thì nhường một bước, dĩ hoà vi quý. Người trong một nhà chả nên xích mích cãi cọ làm gì
    Còn khái niệm yêu BMC. Mình nghĩ cũng rất khó nói. Nước mắt chả chảy ngược bao giờ. Cái chính là mình vẫn hoàn thành đạo dâu con để con cái mình nhìn vào đó mà học tập , các bác ạ.
  2. Oct24

    Oct24 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Bạn forgeteverything mắc bệnh kể lể hay sao ý nhỉ? Hai vợ chồng nhà tớ cũng đang ở Nhật đây hehe, gần 10 năm rồi đấy. Nghe bạn kể 2 vợ chồng bạn có vẻ vất vả kiếm sống quá nhỉ, thế mà bạn vẫn có thời gian đi hết forum này sang forum khác than thở cơ à? Cũng chẳng biết 2 vợ chồng bạn đã giúp được gì cho bố mẹ chồng khi mà đến cái tivi 2 cụ cũng phải vay tiền đi mua?? Và cũng chẳng rõ 2 cụ đã "ngửa tay xin" được ở 2 bạn những gì mà giờ phải để cô con dâu lôi chuyện lên than thở thế này.
    Thôi nói nhiều thì lại bảo là ác miệng, nhưng mình nghĩ bố mẹ chồng bạn đã cố gắng để cho chồng bạn được đi du học thì có nghĩa là 2 cụ phải thương con lắm lắm. Nếu chồng bạn thực sự vất vả khi đi du học thì lẽ nào 2 cụ lại ko biết. Bố mẹ chứ có phải người ngoài đâu mà ko nói cho bố mẹ biết khó khăn của mình? Sĩ diện với ai chứ lại đi sĩ diện với bố mẹ à?? Nói chung là gieo nhân nào thì gặt quả đấy thôi
  3. forgeteverything

    forgeteverything Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua tớ đã quyết định rời khỏi cái topic này, nhưng hôm nay tớ quyết định trả lời nốt cậu này xong rồi thôi.
    Cậu cho tớ hỏi, thế cậu ở Nhật là cậu ở đâu???chỗ nào trên cái đất Nhật này? để lúc nào cậu cho tớ gặp cậu một cái. Mà cậu ở 10 năm rồi, thì lúc này cũng là lúc các cậu đi vào ổn định. À mà cậu sang bên này làm cái gì thế??? Cuộc sống của 100 con người khác nhau cả 100.
    Thế tớ hỏi cậu khí không phải chứ, giả sử cậu đang phải xin tiền của bố mẹ cậu để lo cho cuộc sống hiện tại trong gia đình (vì chưa đến lúc ổn định được), mà lại bị bố mẹ chồng đòi xin tiền. Tớ hỏi cậu chứ, nếu cậu không cảm thấy bực mới là chuyện lạ. Mà tớ đã bảo bao nhiêu lần là cố đợi bọn tớ đến lúc có tiền dư dả, thì mọi chuyện đã khác, thế cậu không đọc kỹ à?
    À mà dạo này tớ có thời gian lên mạng là vì 2 tháng nữa tớ đẻ con, vậy cậu đã hết thắc mắc chưa? Tớ đang phải lo cho cuộc sống sau khi đẻ con, thế mà tình trạng đó vẫn cứ tiếp diễn. Tớ chỉ tiếc rằng tại sao tớ không phải là một con người vô tâm, mặc kệ chuyện gì ra chuyện đó, mà tại sao tớ lại cứ phải đi làm hùng hục để làm gì nhỉ?
    À mà cái chuyện tivi, thì đó chỉ là một ví dụ đơn giản của tớ. Trước khi về đến nhà tớ và ông xã cũng có bàn nhau tính đến chuyện mua cho bố mẹ chồng một cái tivi mới. Nhưng về đến nhà thì bà đã mua rồi và nói với tớ như thế, cho nên tớ cảm thấy không được hài lòng lắm. Vậy cậu còn thắc mắc gì nữa!
    Tớ không biết vợ chồng cậu nhiều tiền như thế nào, nhưng tớ hỏi cậu giả sử bố mẹ chồng cậu đòi hỏi vợ chồng cậu khoảng 300 triệu, thì cậu sẽ nghĩ như thế nào??? Còn tớ thì tớ không có dư tiền đến mức độ như thế, cho nên tớ mới hơi ấm ức một chút thôi!
    Thôi, tớ chấm dứt chuyện này. Tớ không cần cậu khuyên gì tớ nữa đâu! Tớ biết là tớ sẽ phải làm những gì. Chồng tớ không trách tớ bao giờ đâu! Cuộc sống của tớ, tớ tự lo được, tớ không cãi nhau với những con người bảo thủ ở trên cái diễn đàn này làm gì nữa cho mệt người. Chào mọi người!
  4. Oct24

    Oct24 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Haha, bạn này sắp làm mẹ rồi mà cứ như trẻ con ý nhỉ? Lúc nào cũng chỉ muốn người khác đồng tình với mình, thông cảm với mình nên hễ có người khác nói trái ý đi là lại nổi sung lên ngay. Cứ xem qua vài topic của bạn thì biết. Mình ở quận Itabashi, Tokyo đấy. Rảnh thì đến chơi nhá Anyway, thôi chuyện cũng đã nhạt lắm rồi, chả muốn đôi co làm gì nữa
  5. Drawings

    Drawings Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    @to bebe, câu chuyện của bà em thật cảm động, em nên sống theo như em định sống nhé. Cuộc đời này có 60 năm thôi,gieo nhân nào gặt quả nấy mà.
    @to the_daughter : Mình không nằm dưới gầm giường nhà bạn, bạn có con hay chưa mình cũng chỉ phỏng đoán, thế nhưng nếu bạn có con rồi thì mình cũng thấy hơi lạ với suy nghĩ của bạn, mình chỉ nói về đạo lý làm con ở đây thôi,
    @to forget...nếu ấy muốn xem phản ứng của các ông chồng thì ấy cũng được nhận rồi đấy, nếu ấy đã hỏi mọi người thì ấy cũng nên tiếp thu ý kiến của mọi người.
  6. yeumaudo

    yeumaudo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    1.640
    Đã được thích:
    0
    ặ. Theo em hiỏằfu thơ nhà anh chỏằ"ng chỏằ< foget.. cỏằc nghăo (ko có tv xem) mà anh ỏƠy lỏĂi 'ặỏằÊc 'i du hỏằc tỏưn bên Nhỏưt. Chỏằ< foget. thơ nói phỏÊi xin tiỏằn cỏằĐa bỏằ' mỏạ 'ỏằf trang trỏÊi cho cuỏằTc sỏằ'ng vỏằÊ chỏằ"ng. Suy ra anh kia phỏằƠ thuỏằTc kinh tỏ vào gia 'ơnh vỏằÊ. Thê mà bỏằ' mỏạ anh kia lỏĂi cỏằâ hỏằi 'ỏn tiỏằn nong. Vỏưy chỏằ< foget cú là phỏÊi.
    HỏắT LỏằoI DỏêN
  7. bebe321

    bebe321 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2006
    Bài viết:
    952
    Đã được thích:
    0
    Vâng, đúng là thế ạ . Em ko ngại gieo nhân tốt, có điều pải gieo trên đất tốt chứ bảo mang giống tốt đi gieo ở 1 mảnh đất cằn cỗi thì cũng chả dễ gì đc quả ngọt đâu ạ . Ơn trời là số em ko xui như chị chủ topic vì luôn gặp phải những bà mẹ (của ny) tốt, và dù sau này vì ko yêu nữa nên chia tay nhưng các bà mẹ vẫn yêu quý mình, cho đồ ăn, rủ rê đi chơi ...mãi (ko pải tốn xu nào nữa là ) . Cho đồ thì trong khả năng mình thôi, chứ bảo pải trút sạch hầu bao để làm hài lòng người khác thì ko. Hữu xạ tự nhiên hương , nếu có lòng thì người khác khắc biết , ko cần làm những việc bị bắt buộc để trong lòng sinh ra cảm giác ko phục, có đc cái danh cũng thấy cay lắm
    Kể chuyện bà em là cho các bác thấy đc cha mẹ nuôi con lớn khôn ko bao h bắt chúng nó trả hiếu . Dù chúng ko trả hiếu đc trọn vẹn, đứa đc đứa ko (nghịch nỗi đứa nghèo thì cho tiền dài dài chứ đứa giàu lại chả cho đc đồng xu mới lạ)... cũng ko nhắc khéo làm gì . Sau này có con em cũng thế thôi . Sinh con ra, nuôi dưỡng nó là tất nhiên (nếu nuôi ko đc thì sẽ ko sinh) nhưng ko thở than "Ngày xưa tao nuôi mày ko biết bao nhiu tiền mà kể, thế mà giờ xin mày có chút .....mày lại ko cho là sao?" hehe, như thế giống đòi nợ quá
  8. Muathucuoi

    Muathucuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2005
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Mình đã kết hôn và mình cũng k thích bên nhà chồng. Mình có chồng qua đây 2 năm nay nhưng mình thấy cuộc sống hiện tại vẫn còn mới mẻ quá. Mẹ chồng mất từ khi tụi mình chưa cưới nhau, 2 đứa mình ở với bố chồng và anh chị chồng. Họ đối xử với mình cũng bình thường, sống bên đây ai cũng như ai, mình k phải làm dâu, công việc nhà chia đều ra làm. Suốt 2 năm mà mình thấy như mình đang ở tạm thời ở đâu đó thôi chứ k phải ở nhà. Mình nói vậy là vì ở chung nhưng mình k thích gặp những người bên chồng, đi học thì thôi chứ ở nhà thì phần lớn thời gian mình cũng chỉ ở trong phòng thôi. Nói thật họ k làm gì mình nhưng mình thấy k thích họ chút nào ( đôi lúc còn ghét nửa!). Chỉ được cái chồng mình rất yêu vợ, mình qua đây vẫn chưa phải đi làm, vì mình ham học nên chồng mình ủng hộ mình học tiếp. Hôm nào k học thì mình lại phải kiếm chỗ đi cho đến giờ chồng mình làm về thì mình về. Mình thấy thật sự mệt mỏi lắm. Vì chồng mình thương bố nên chìu ý bố ở chung, với lại bây giờ mà ra ngoài thì e tụi mình cũng khó mà trang trải vì chỉ ảnh làm nuôi cả 2. Nói thật hể nghĩ tới phải ở chung trong căn nhà này lâu dài là mình thấy chán đời lắm. Nhà đông anh chị em rồi còn có cả con nít nửa, mình về nhà là om sòm k học bài được. Mình buồn quá....
    Hãy cầu cho mình trúng số và mua nhà ở riêng!.
  9. thaouyen218

    thaouyen218 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Mình nói thật với bạn, yêu chồng thì đó là điều đương nhiên. Tuy nhiên, yêu cha mẹ chồng thì điều này không phải dể dàng, nhất là khi có những xung đột xảy ra. Bản thân mình đã có gia đình. Thật tình mà nói gia đình chồng mình không phải là xấu nhưng không phải là mình hài lòng tất cả về họ. Điều đó là tất yếu thôi bởi vì để hoà nhập và yêu thươngnhững người "lạ" thì điều đó không dể dàng và phải cần thời gian.
    Tuy nhiên xét về góc độ truyền thống và đạo lý, cha mẹ chồng là những người đã mang đến cho mình một người đàn ông che chở cho cuộc đời bạn. Như thế thôi cũng đủ lý do để bạn tôn trọng và phụng dưỡng họ. Bản thân mình cũng thế, mình nói thật là mình không có tình cảm mặn mà lắm với mẹ chồng mặc dù bà rất hiền ( vì mình và bà ấy mới biết nhau thôi). Nhưng mình luôn làm tròn bổn phận phụng dưỡng bà và tôn trọng bà như cha mẹ mình. Đơn giản mình nghĩ, nếu như bạn còn yêu chồng và muốn chồng yêu bạn thì hãy cư xử hết lòng với cha mẹ chồng. Không mấ gì đâu bạn à, mà trái lại bạn sẽ nhận được nhiều thứ. Đó là sự hoà thuận trong gia đình, sự kính trọng của chồng, gia đình chồng và đó còn là tấm gương tốt cho con cái bạn sau này.
    Bạn hãy nhớ, tương lai bạn cũng sẽ là một bà mẹ chồng nếu bạn có con :giai" đó.
    chúc bạn hạnh phúc
  10. ghostxinhdep

    ghostxinhdep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2005
    Bài viết:
    930
    Đã được thích:
    0
    Chuyện tiền bạc (theo tớ) thì đơn giản lắm. Bạn bàn bạc với chồng xem là hàng tháng mình thu nhập bao nhiêu. Ngòai tiền chi tiêu hàng tháng, tiền tiết kiệm để dành lúc ốm đau khi cần kíp, để tiền nuôi con nữa....thì còn lại mình giúp đỡ bố mẹ đc bao nhiêu. Thống nhất với nhau rồi để chồng viết thư hoặc về nói chuyện với phụ huynh.
    Bọn con hàng tháng có thể giúp đỡ bố mẹ được từng này. Tiền này là để giúp các em đi học. Tiền này để bố mẹ chi tiêu hàng tháng. Rồi cứ thế hàng tháng gửi tiền về cho các cụ chi tiêu. Trong trường hợp các cụ viết thư gọi điện xin tiền thêm thì 2 vợ chồng cùng xem xét, nếu thấy hợp lý và thật cần thiết cũng như trong khả năng của mình thì đáp ứng còn ko thì nói thẳng ra là bọn con không có đủ tiền. Rồi thì khỏi phải lăn tăn về tiền nong nữa.
    Cuộc sống ở nước ngoài khó khăn lắm chứ ko đơn giản như mọi người vẫn nghĩ. Kiếm được đồng tiền là đổ mồ hôi sôi nước mắt. Các bác ở nông thôn ko biết điều đấy đâu. Cứ nghĩ là ở Tây thì ăn sung mặc sướng, tiền tiêu như rác nên tội gì mà ko cố gắng bòn rút 1 ít của chúng nó. Chẳng phải chỉ ở nông thôn mà ngay cả ở thành phố cũng thế thôi. Chẳng phải ai cũng như thế nhưng mà ko phải là hiếm có khó tìm.
    Chị đồng ý quan điểm của bebe321. NGưỡng mộ bà nội em. Chị ghét những người chỉ chăm chăm bắt con lấy chồng hoặc lấy vợ giàu sang để có nhiều tiền mà ko quan tâm đến hạnh phúc, tình cảm của con mình. Hay những người chỉ chăm chăm đi xin tiền con mọi lúc mọi nơi. Những người ham hố tiền bạc vậy mà bảo chị kính trọng thì chị chẳng làm đc.
    Đẻ con ra đâu chỉ mong nó báo hiếu mình. Bố mẹ sống tình cảm, hết lòng yêu thương con cái, chăm sóc và dạy dỗ con tốt....Thì sau này chẳng cần nói, con cái cũng sẽ biết bổn phận và trách nhiệm của mình. Những loại ích kỷ vô học thì ko thèm chấp nên ko nói đến ở đây.
    May quá mình ko rơi vào trường hợp này. Mẹ tớ bảo là chỉ cần nhìn thấy con cái sống hạnh phúc vui vẻ thì dù có nghèo 1 chút mẹ tớ cũng rất vui lòng. Chuyện giúp đỡ bố mẹ thì tuỳ tâm. Dư dả thì giúp nhiều, khó khăn thì thôi. Bố mẹ chẳng phải vì thiếu mấy đồng tiền của các con mà chết đói. Bà cô tớ thì bảo bố mẹ chẳng tham lam gì mấy đồng bạc của con cái. Nhưng thỉnh thoảng gửi ít tiền hay mua cho bố mẹ những thứ bố mẹ cần thì vẫn tốt hơn. Vì như thế chứng tỏ rằng mình ko đến nỗi đói khổ lắm, ko giàu có nhưng vẫn đủ ăn, đi làm vẫn dư ra 1 ít để quà cáp....thì bố mẹ sẽ yên tâm về cuộc sống của mình hơn, ko đến nỗi phải lo là con mình thiếu ăn thiếu mặc ở đất khách quê người (tớ sống xa nhà mà).

Chia sẻ trang này