1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

23/6 chinh phục Cực Đông, thêm vài ngày nữa lông zông trên biển

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi chuotchitxu, 20/04/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. gps

    gps Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    2.035
    Đã được thích:
    0
    Nếu ngày N là Chủ Nhật thì các thành viên có thể tận dụng thứ Bảy để di chuyển đến Vinh. Trong trường hợp không thể giải quyết ngay trong vòng 1 ngày thì phải dây sang thứ Hai của tuần sau.
    Nếu ngày N là thứ Bảy thì các thành viên phía Nam buộc phải mất 1 ngày làm việc thứ 6 để di chuyển.
    Về phương tiện di chuyển thì giá vé tàu đã 850 ngàn rồi, trong khi giá vé máy bay chỉ 1.1 triệu, chênh nhau chỉ có 250 ngàn nhưng lợi được trên 10 giờ.
    Các bác nghĩ sao ?
  2. chuotchitxu

    chuotchitxu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2007
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    @all chấm mút hôm 29/4 và đoàn quân 2Đ: Ai có hình đợt đi chơi - chắm vừa rùi hình thì up lên nhé mọi người.
    hổm giờ cái HDD của em bị tưng rùi. Bi nhiu hình bữa cóp của mọi người cũng "theo đường mây mà bốc khói" cả rùi
  3. chuotchitxu

    chuotchitxu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2007
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    Em cũng đã contact với bên airlines thử
    VietNamAirlines:
    Sài Gòn - Vinh
    giá vé : 1.130.000 hoặc 1.330.000 VND/lựơt (giá vé phổ thông nhưng mua sớm thì rẻ hơn)
    Chỉ có duy nhất 1 chuyến trong ngày
    Sài Gòn - Vinh : 11:30AM (hoặc sớm hơn hoặc trễ hơn một chút)
    Vinh - Sài Gòn : 2:05PM
    Sài Gòn - Hà Nội
    Có nhiều chuyến trong ngày.
    giá vé : 1.530.000 hoặc 1.230.000 VND/lựơt (giá vé phổ thông nhưng mua sớm thì rẻ hơn)
    nếu bay chuyến sau 9:15PM thì giá vé sẽ là 1.230.000VND hoặc 1.130.000VND/lượt
    Pacifice Airlines: chỉ còn giá vé 1.150.000VND/lượt trở lên nhưng chỉ có chuyến Sài Gòn - Hà Nội thôi.
  4. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    À hà, có đứa đã ngậm một khối căm hờn trong cũi sắt lại còn cợt cười cặp báo chuồng bên vô tư lự hehehehe. Chú Mìn bị tháo kíp rồi, chuyến này có gan chấm Quảng Bình cùng anh em không?
    Báo cáo cả nhà em đã lượm được cái chấm 21N105E ngày hôm qua, nhưnhg ttvnol chết ngắc không báo cáo sớm được. Đúng như Virgo nói, có thể đi về trong ngày mặc dù hơi mệt vì chạy liên tục 300km dưới trời nắng. Có khoảng 10km (x2 vòng) đường xấu, nhưng so với Lâm Hà hay Đa Mi thì không đáng kể. Dạo này thấy anh em box DL đi lên chấm ấy nhiều quá, dân bản làm riêng hẳn một con đường chạy thẳng đến chấm, hay phết. Chi tiết hình ảnh sẽ được biên tập và lên khuôn sớm để các bác tường.
    @Saga: Ra đây đi chấm hay lắm con ạ, thu xếp ra đây mà phi với chú, mày trúng mấy quả cổ phiếu đậm quá, tiền để làm gì, ăn không ngồi rồi nó hư người đi!
    Duck
  5. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    À hà, có đứa đã ngậm một khối căm hờn trong cũi sắt lại còn cợt cười cặp báo chuồng bên vô tư lự hehehehe. Chú Mìn bị tháo kíp rồi, chuyến này có gan chấm Quảng Bình cùng anh em không?
    Báo cáo cả nhà em đã lượm được cái chấm 21N105E ngày hôm qua, nhưnhg ttvnol chết ngắc không báo cáo sớm được. Đúng như Virgo nói, có thể đi về trong ngày mặc dù hơi mệt vì chạy liên tục 300km dưới trời nắng. Có khoảng 10km (x2 vòng) đường xấu, nhưng so với Lâm Hà hay Đa Mi thì không đáng kể. Dạo này thấy anh em box DL đi lên chấm ấy nhiều quá, dân bản làm riêng hẳn một con đường chạy thẳng đến chấm, hay phết. Chi tiết hình ảnh sẽ được biên tập và lên khuôn sớm để các bác tường.
    @Saga: Ra đây đi chấm hay lắm con ạ, thu xếp ra đây mà phi với chú, mày trúng mấy quả cổ phiếu đậm quá, tiền để làm gì, ăn không ngồi rồi nó hư người đi!
    Duck
  6. gps

    gps Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    2.035
    Đã được thích:
    0
    Bác Hai nhà ta dạo này nổi tiếng quá.
    Băng rừng, tìm ?ochấm?
    [​IMG]
    Bác Bacong và Anhtiti
    Có thể với nhiều người, những con số 0 chẳng có chút ý nghĩa nào, nhưng với những tay chơi GPS (Global Positioning System - Hệ thống định vị toàn cầu), đó là tất cả niềm vui, niềm đam mê cần phải chinh phục bằng mọi giá. Khi màn hình của những chiếc máy định vị hiện lên dãy số 0 đằng sau dấu chấm, tất cả như vỡ òa. Họ đã đến nơi giao nhau giữa kinh tuyến và vĩ tuyến...
    Thú vị là không ai có thể biết trước điểm cần đến nằm chính xác ở chỗ nào và có thể đến được đó hay không, ngoại trừ những thông tin có được từ chiếc bản đồ và từ những bức không ảnh. Theo lời của ?ohailua?, người được anh em GPS phong là ?otrưởng bản? của GPS club, hầu hết những ?ochấm? (nơi giao nhau giữa kinh tuyến và vĩ tuyến chẵn) thường là những nơi có địa hình đồi núi hiểm trở. Chính điều này càng khiến cho khát khao chinh phục của những tay chơi GPS lên cao.
    Chinh phục những con số 0
    ?oMáy bộ đàm liên tục reo vang: Toán ở lại tình hình thế nào, có ai bị gì không, các bác đến đâu rồi, còn cách ?ochấm? bao xa? Cố gắng lên nhé! Các bạn có thiếu nước không?- Còn 350 m... 300 m... 150 m... 50 m... và Ơ-RÊ-Kaaaaaaaa?. Đó là phút giây hạnh phúc được ghi lại trong nhật ký hành trình khi chinh phục ?othung lũng tử thần Ô Kha?.
    ?oChấm? 12N 109E (12 độ vĩ Bắc, 109 độ kinh Đông) được xác định nằm gần thung lũng Ô Kha, địa danh từng được biết đến bởi vụ rơi máy bay thảm khốc cách đây chừng 15 năm. Đoạn đường đèo hiểm trở của vùng đồi núi Khánh Sơn, tỉnh Khánh Hòa ít nhiều cũng khiến những cư dân GPS ?ochờn chân?, nhưng cũng chính điều này làm cho sự khát khao chinh phục tăng lên. Trên bản đồ, có thể vạch ra đường đi thẳng tắp từ chỗ đang đứng đến cái ?ochấm?, cũng có thể dựa trên bản đồ, vạch ra con đường bằng phẳng nhất. Nhưng trong thực tế, những dự tính đó đều có thể không thực hiện được vì con đường bằng phẳng lại chui ngay vào một rừng gai rậm chi chít. Ở Ô Kha, nhóm không may vì xuất phát từ dưới một thung lũng, tầm nhìn bị hạn chế, không thể bao quát địa hình, hoàn toàn không biết bên kia quả đồi hay sườn núi trước mặt là cái gì...
    Đường đi băng qua một đồi cỏ tranh bạt ngàn. Cảm giác đơn độc lẻ loi, lạc lõng giữa bốn bề hiểm nguy rình rập. Một thành viên sơ ý để lá cỏ tranh cứa vào tay, một vệt máu đỏ chảy dài. Lần mò rẽ cỏ mà đi, cắt rừng mà đến, dùng la bàn định hướng để vượt hết trảng cỏ sắc như dao ấy. Chưa kịp mừng thì phải đối mặt với sườn núi dốc ngược, lau sậy, cây bụi um tùm. Cố vượt lên chừng mười thước cả nhóm đã nghe mệt lả, đành dừng lại nghỉ chờ nhau, một số thành viên kiệt sức, đoàn người phải phân thành hai toán. Toán đầu đã tập hợp trên sườn núi, toán sau vẫn còn nghỉ bên suối. Lệnh trưởng đoàn qua bộ đàm yêu cầu toán sau xuất phát. Một lúc, toán sau liên tục hỏi hướng đi, dường như họ đã lạc đường. Hai toán chỉ dẫn qua lại các dấu hiệu định hướng, ?olán xẻ gỗ?, ?obên trái?, ?ovệt đường mòn mới tạo ra?, ?ocây cọc cắm làm mốc?, ?ohú lên đi?, ?okhông nghe gì cả?...
    Dường như tiếng hú của toán sau mỗi lúc một xa. Lạc đường! Tiếng ?ohailua? thét vào bộ đàm bảo nhóm sau: ?oDừng lại, không đi nữa, chờ toán đầu quay lại tiếp ứng?. Mọi người nhìn nhau lo lắng. Tất cả đều kiệt sức... Nắng gay gắt, mặt đất hầm hập bốc hơi, nước còn quá ít, không ai dám uống. Gai mây móc vào áo rách toạc, chảy máu, trượt chân bên sườn dốc ngã uỵch, lại đứng lên đi tiếp, mọi người vẫn một quyết tâm ?ođến chấm?... và rồi tiếng tiếng ?ohailua? đếm ngược qua bộ đàm cho cả những người đang đi và cả nhóm người phải dừng lại... 150 m... 100 m... 90 m... 30 m...
    Họ đã chinh phục chấm thung lũng tử thần Ô Kha như thế. Hơn 20/33 ?ochấm? trên đất nước hình chữ S đã được những người đam mê GPS chinh phục. Họ hạnh phúc vì được đặt chân đến mũi Cà Mau để thắp những nén nhang vào khoảnh khắc giao thừa và nhìn bốn bề Cà Mau từ một ?ochấm?. Họ vỡ òa khi tự mình nhận ra cực Đông của Việt Nam phải nằm ở Mũi Đôi- Hòn Gốm... Mỗi ?ochấm? là một câu chuyện, mỗi ?ochấm? là một niềm vui, niềm hạnh phúc. Không nơi nào giống nơi nào và cứ thế cuộc chơi kéo dài đầy thú vị.
    Và những ước mơ đẹp
    Trò chuyện với ?ohailua?, gã ?ođầu têu? của nhóm GPS Sài Gòn mới thấy xung quanh chuyện ?ochấm chấm? còn đầy những điều thú vị và những ước mơ đẹp. Cũng đã từng có những thành viên của nhóm thắc mắc: ?oTại sao các bác GPS lại mê mẩn, miệt mài ?ochấm? đến thế?. Và rồi mỗi thành viên từ cậu bé 8 tuổi đến những người tuổi ngoài ngũ tuần đều hứng thú với khát khao chinh phục. Họ tìm thấy những điều thú vị khác nhau, từ những góc cảm nhận khác nhau và họ gắn kết với nhau bằng tinh thần đồng đội, bằng những sẻ chia đam mê.
    Chỉ cần nhìn ?ohailua? nói về công nghệ GPS đã thấy cái đam mê cuồng nhiệt. Anh vẽ cho chúng tôi xem phương thức thu nhận tín hiệu từ vệ tinh của Global Positioning System (viết tắt là GPS). Đó là một hệ thống gồm 27 vệ tinh chuyển động trên các quỹ đạo chung quanh trái đất. Quân đội Mỹ phát triển hệ thống này với mục đích quân sự nhưng nay nó đã được mở rộng cho các mục đích dân sự.
    Mỗi vệ tinh nặng khoảng 2 tấn, sử dụng năng lượng mặt trời, chuyển động cách mặt đất khoảng 19.300 km. Quỹ đạo của các vệ tinh được tính toán sao cho ở bất kỳ nơi nào trên trái đất, vào bất kỳ thời điểm nào, cũng có thể ?onhìn thấy? tối thiểu 4 vệ tinh. Công việc của một máy thu GPS là xác định vị trí của 4 vệ tinh hay nhiều hơn nữa, tính toán khoảng cách từ các vệ tinh và sử dụng các thông tin đó để xác định vị trí của chính nó, cho ra các thông số cụ thể gồm vĩ độ, kinh độ và cao độ...
    Một trong những cái thú của người chơi GPS là làm chủ công nghệ. Người chơi GPS trước hết phải có kiến thức về công nghệ thông tin, có kỹ năng đọc bản đồ, xem không ảnh... Trong điều kiện hạn chế về phương tiện như hiện nay, người chơi GPS còn phải tự làm lấy bản đồ bằng cách scan bản đồ giấy rồi dùng các phần mềm chuyên dụng như Ozi để xác định và ?osố hóa? các tọa độ trên bản đồ giấy nhằm phục vụ cho việc đi ?ochấm?. Mọi người cùng chung tay làm và chia sẻ cho nhau nguồn bản đồ làm được không cần một điều kiện nào.
    Sau mỗi lần đi ?ochấm? thành công, cái dư vị ấy còn lâng lâng nhiều ngày sau đó. Đôi khi trở về trong nỗi buồn vì chưa chinh phục được một điểm, những khát khao lại được thổi bùng trong họ. Và không chỉ là 33 ?ochấm? trên bản đồ Việt Nam, những thành viên đang ước mơ sẽ chinh phục những ?ochấm? ở những quốc gia khác. Họ muốn ghi lại những dấu ấn, nhưng không phải bằng những cột mốc, không phải bằng những những vết dao khắc vào thân cây rừng mà là những dấu ấn của sự vượt lên chính bản thân, dấu ấn vượt qua những gian nan trong những cuộc hành trình...
    [​IMG]
  7. gps

    gps Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    2.035
    Đã được thích:
    0
    Bác Hai nhà ta dạo này nổi tiếng quá.
    Băng rừng, tìm ?ochấm?
    [​IMG]
    Bác Bacong và Anhtiti
    Có thể với nhiều người, những con số 0 chẳng có chút ý nghĩa nào, nhưng với những tay chơi GPS (Global Positioning System - Hệ thống định vị toàn cầu), đó là tất cả niềm vui, niềm đam mê cần phải chinh phục bằng mọi giá. Khi màn hình của những chiếc máy định vị hiện lên dãy số 0 đằng sau dấu chấm, tất cả như vỡ òa. Họ đã đến nơi giao nhau giữa kinh tuyến và vĩ tuyến...
    Thú vị là không ai có thể biết trước điểm cần đến nằm chính xác ở chỗ nào và có thể đến được đó hay không, ngoại trừ những thông tin có được từ chiếc bản đồ và từ những bức không ảnh. Theo lời của ?ohailua?, người được anh em GPS phong là ?otrưởng bản? của GPS club, hầu hết những ?ochấm? (nơi giao nhau giữa kinh tuyến và vĩ tuyến chẵn) thường là những nơi có địa hình đồi núi hiểm trở. Chính điều này càng khiến cho khát khao chinh phục của những tay chơi GPS lên cao.
    Chinh phục những con số 0
    ?oMáy bộ đàm liên tục reo vang: Toán ở lại tình hình thế nào, có ai bị gì không, các bác đến đâu rồi, còn cách ?ochấm? bao xa? Cố gắng lên nhé! Các bạn có thiếu nước không?- Còn 350 m... 300 m... 150 m... 50 m... và Ơ-RÊ-Kaaaaaaaa?. Đó là phút giây hạnh phúc được ghi lại trong nhật ký hành trình khi chinh phục ?othung lũng tử thần Ô Kha?.
    ?oChấm? 12N 109E (12 độ vĩ Bắc, 109 độ kinh Đông) được xác định nằm gần thung lũng Ô Kha, địa danh từng được biết đến bởi vụ rơi máy bay thảm khốc cách đây chừng 15 năm. Đoạn đường đèo hiểm trở của vùng đồi núi Khánh Sơn, tỉnh Khánh Hòa ít nhiều cũng khiến những cư dân GPS ?ochờn chân?, nhưng cũng chính điều này làm cho sự khát khao chinh phục tăng lên. Trên bản đồ, có thể vạch ra đường đi thẳng tắp từ chỗ đang đứng đến cái ?ochấm?, cũng có thể dựa trên bản đồ, vạch ra con đường bằng phẳng nhất. Nhưng trong thực tế, những dự tính đó đều có thể không thực hiện được vì con đường bằng phẳng lại chui ngay vào một rừng gai rậm chi chít. Ở Ô Kha, nhóm không may vì xuất phát từ dưới một thung lũng, tầm nhìn bị hạn chế, không thể bao quát địa hình, hoàn toàn không biết bên kia quả đồi hay sườn núi trước mặt là cái gì...
    Đường đi băng qua một đồi cỏ tranh bạt ngàn. Cảm giác đơn độc lẻ loi, lạc lõng giữa bốn bề hiểm nguy rình rập. Một thành viên sơ ý để lá cỏ tranh cứa vào tay, một vệt máu đỏ chảy dài. Lần mò rẽ cỏ mà đi, cắt rừng mà đến, dùng la bàn định hướng để vượt hết trảng cỏ sắc như dao ấy. Chưa kịp mừng thì phải đối mặt với sườn núi dốc ngược, lau sậy, cây bụi um tùm. Cố vượt lên chừng mười thước cả nhóm đã nghe mệt lả, đành dừng lại nghỉ chờ nhau, một số thành viên kiệt sức, đoàn người phải phân thành hai toán. Toán đầu đã tập hợp trên sườn núi, toán sau vẫn còn nghỉ bên suối. Lệnh trưởng đoàn qua bộ đàm yêu cầu toán sau xuất phát. Một lúc, toán sau liên tục hỏi hướng đi, dường như họ đã lạc đường. Hai toán chỉ dẫn qua lại các dấu hiệu định hướng, ?olán xẻ gỗ?, ?obên trái?, ?ovệt đường mòn mới tạo ra?, ?ocây cọc cắm làm mốc?, ?ohú lên đi?, ?okhông nghe gì cả?...
    Dường như tiếng hú của toán sau mỗi lúc một xa. Lạc đường! Tiếng ?ohailua? thét vào bộ đàm bảo nhóm sau: ?oDừng lại, không đi nữa, chờ toán đầu quay lại tiếp ứng?. Mọi người nhìn nhau lo lắng. Tất cả đều kiệt sức... Nắng gay gắt, mặt đất hầm hập bốc hơi, nước còn quá ít, không ai dám uống. Gai mây móc vào áo rách toạc, chảy máu, trượt chân bên sườn dốc ngã uỵch, lại đứng lên đi tiếp, mọi người vẫn một quyết tâm ?ođến chấm?... và rồi tiếng tiếng ?ohailua? đếm ngược qua bộ đàm cho cả những người đang đi và cả nhóm người phải dừng lại... 150 m... 100 m... 90 m... 30 m...
    Họ đã chinh phục chấm thung lũng tử thần Ô Kha như thế. Hơn 20/33 ?ochấm? trên đất nước hình chữ S đã được những người đam mê GPS chinh phục. Họ hạnh phúc vì được đặt chân đến mũi Cà Mau để thắp những nén nhang vào khoảnh khắc giao thừa và nhìn bốn bề Cà Mau từ một ?ochấm?. Họ vỡ òa khi tự mình nhận ra cực Đông của Việt Nam phải nằm ở Mũi Đôi- Hòn Gốm... Mỗi ?ochấm? là một câu chuyện, mỗi ?ochấm? là một niềm vui, niềm hạnh phúc. Không nơi nào giống nơi nào và cứ thế cuộc chơi kéo dài đầy thú vị.
    Và những ước mơ đẹp
    Trò chuyện với ?ohailua?, gã ?ođầu têu? của nhóm GPS Sài Gòn mới thấy xung quanh chuyện ?ochấm chấm? còn đầy những điều thú vị và những ước mơ đẹp. Cũng đã từng có những thành viên của nhóm thắc mắc: ?oTại sao các bác GPS lại mê mẩn, miệt mài ?ochấm? đến thế?. Và rồi mỗi thành viên từ cậu bé 8 tuổi đến những người tuổi ngoài ngũ tuần đều hứng thú với khát khao chinh phục. Họ tìm thấy những điều thú vị khác nhau, từ những góc cảm nhận khác nhau và họ gắn kết với nhau bằng tinh thần đồng đội, bằng những sẻ chia đam mê.
    Chỉ cần nhìn ?ohailua? nói về công nghệ GPS đã thấy cái đam mê cuồng nhiệt. Anh vẽ cho chúng tôi xem phương thức thu nhận tín hiệu từ vệ tinh của Global Positioning System (viết tắt là GPS). Đó là một hệ thống gồm 27 vệ tinh chuyển động trên các quỹ đạo chung quanh trái đất. Quân đội Mỹ phát triển hệ thống này với mục đích quân sự nhưng nay nó đã được mở rộng cho các mục đích dân sự.
    Mỗi vệ tinh nặng khoảng 2 tấn, sử dụng năng lượng mặt trời, chuyển động cách mặt đất khoảng 19.300 km. Quỹ đạo của các vệ tinh được tính toán sao cho ở bất kỳ nơi nào trên trái đất, vào bất kỳ thời điểm nào, cũng có thể ?onhìn thấy? tối thiểu 4 vệ tinh. Công việc của một máy thu GPS là xác định vị trí của 4 vệ tinh hay nhiều hơn nữa, tính toán khoảng cách từ các vệ tinh và sử dụng các thông tin đó để xác định vị trí của chính nó, cho ra các thông số cụ thể gồm vĩ độ, kinh độ và cao độ...
    Một trong những cái thú của người chơi GPS là làm chủ công nghệ. Người chơi GPS trước hết phải có kiến thức về công nghệ thông tin, có kỹ năng đọc bản đồ, xem không ảnh... Trong điều kiện hạn chế về phương tiện như hiện nay, người chơi GPS còn phải tự làm lấy bản đồ bằng cách scan bản đồ giấy rồi dùng các phần mềm chuyên dụng như Ozi để xác định và ?osố hóa? các tọa độ trên bản đồ giấy nhằm phục vụ cho việc đi ?ochấm?. Mọi người cùng chung tay làm và chia sẻ cho nhau nguồn bản đồ làm được không cần một điều kiện nào.
    Sau mỗi lần đi ?ochấm? thành công, cái dư vị ấy còn lâng lâng nhiều ngày sau đó. Đôi khi trở về trong nỗi buồn vì chưa chinh phục được một điểm, những khát khao lại được thổi bùng trong họ. Và không chỉ là 33 ?ochấm? trên bản đồ Việt Nam, những thành viên đang ước mơ sẽ chinh phục những ?ochấm? ở những quốc gia khác. Họ muốn ghi lại những dấu ấn, nhưng không phải bằng những cột mốc, không phải bằng những những vết dao khắc vào thân cây rừng mà là những dấu ấn của sự vượt lên chính bản thân, dấu ấn vượt qua những gian nan trong những cuộc hành trình...
    [​IMG]
  8. quynhnt04

    quynhnt04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2004
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    HÀNH TRÌNH NHẶT CÁI CHẤM THỨ 2
    Hà Nội vừa qua hai ngày nóng gay gắt, bỏng da rát thịt. Cuối tuần thời tiết bỗng dịu hơn nhờ có gió. Trời đã chịu chiều lòng người đi nhặt chấm. Thế nhưng, hẹn hò mãi cuối cùng bác Lý Toét và nhà Bop lại không kịp tham gia, chúng tôi vẫn quyết định lên đường đi nhặt tiếp cái chấm thứ 2. Đường đi phẳng lì, thẳng tắp từ Hà Nội, qua Sơn Tây và cảnh vật trở nên hấp dẫn hơn hẳn khi bắt đầu đến Hòa Bình. Nắng sớm chan hòa, gió mát lạnh thổi se se, núi non trùng điệp, xen kẽ là nhũng thung lũng màu xanh chen vàng của lúa đang chín và ngô đang trổ bắp kèm theo dây điện vắt ngang.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cứ thế, cảnh vật nối tiếp nhau, chúng tôi đã đến Hòa Bình. Con sông Đà xanh trong mát rượi trải ra trước mắt vẫn còn mờ sương khi chúng tôi chạy qua cây cầu cũng mang tên Hòa Bình cũng loằng ngoằng dây điện:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được quynhnt04 sửa chữa / chuyển vào 11:23 ngày 28/05/2007
  9. quynhnt04

    quynhnt04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2004
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    HÀNH TRÌNH NHẶT CÁI CHẤM THỨ 2
    Hà Nội vừa qua hai ngày nóng gay gắt, bỏng da rát thịt. Cuối tuần thời tiết bỗng dịu hơn nhờ có gió. Trời đã chịu chiều lòng người đi nhặt chấm. Thế nhưng, hẹn hò mãi cuối cùng bác Lý Toét và nhà Bop lại không kịp tham gia, chúng tôi vẫn quyết định lên đường đi nhặt tiếp cái chấm thứ 2. Đường đi phẳng lì, thẳng tắp từ Hà Nội, qua Sơn Tây và cảnh vật trở nên hấp dẫn hơn hẳn khi bắt đầu đến Hòa Bình. Nắng sớm chan hòa, gió mát lạnh thổi se se, núi non trùng điệp, xen kẽ là nhũng thung lũng màu xanh chen vàng của lúa đang chín và ngô đang trổ bắp kèm theo dây điện vắt ngang.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cứ thế, cảnh vật nối tiếp nhau, chúng tôi đã đến Hòa Bình. Con sông Đà xanh trong mát rượi trải ra trước mắt vẫn còn mờ sương khi chúng tôi chạy qua cây cầu cũng mang tên Hòa Bình cũng loằng ngoằng dây điện:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được quynhnt04 sửa chữa / chuyển vào 11:23 ngày 28/05/2007
  10. bopbopchatchat

    bopbopchatchat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2005
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    ặ ặĂ, cĂi chỏƠm ỏằY Đà Bỏc... phỏÊi nói là nhà Ducko lặỏằÊm chỏƠm nhặng trặỏằ>c khi lặỏằÊm còn kỏằi bĂc Lẵ rỏằ"i ỏằĐn 'i xa xa cho chúng tỏằ> bỏằ< "hỏằƠt"...'ỏãng chỏằ? có cô mơnh anh mơnh mà thôi!
    Ghen tỏằà 'ỏn chỏt mỏƠt thôi ! Hỏằ< hỏằ<

Chia sẻ trang này