1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Been There-Done That

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi netwalker, 10/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. B.Fut

    B.Fut Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    LinhEvil: Các bác Post mấy cái bài về Trường Sa vào đây làm em có ý định ti toe post mấy chuyện nhảm nhí chơi bời của em cũng ngượng.
    Đọc bài viết của anh Net ở chủ đề này và các box khác cảm thấy anh ấy là một người có tâm huyết với diễn đàn. Bạn có thể nhận thấy qua bài viết Singapore vs Hong Kong và qua một số bài khác bên box Du học hoặc box Mỹ. Không thể không đóng góp vào một chủ đề do anh ấy khởi xướng. Công việc của tôi không dính dáng gì đến Trường Sa. Giờ đi về rồi muốn ghi lại những cảm xúc lặt vặt. Trong khả năng giới hạn của mình đưa một số thông tin và hình ảnh mà báo chí không đưa
    LinhEvil có phải là tác giả Evil của Những nẻo đường Châu Âu không? Tôi nhận thấy tất cả những bài viết từ đầu đến giờ toàn bài hay cả. Có thể kể ra như: Chuyến đi đầu đời của Caosơn, Shexshow ở Bangkok của Kenzo-girl hay những bài viết trong trẻo của britneybritney.... Người khác nhau, đi những điểm khác nhau nên cảm xúc cũng khác nhau. Tôi cho rằng vẩn phải trân trọng mọi bài viết dù có dở đi nữa. Bạn sẽ tiếp tục gửi bài ở đây chứ?
    loops: hồi cuối năm 1998 đầu năm 1999 tôi có dịp được đi Trường Sa. Cũng có viết một bài nhật ký.
    Tôi vẫn mong được đọc bài viết của bạn trong chủ đề này. Nếu bạn tách riêng thì liên hệ với langkhachvn hoặc chieumanh (or chieu-manh?). Hai người đấy cũng ra TS đợt vừa rồi. Văn của langkhachvn hay lắm. Có bài viết của anh tôi đọc đi đọc lại mấy lần vì rất thích.
    corbetti: Vậy lần sau ra thì cố chạy một vòng rồi tính bước nhịp chân còn chính xác hơn mấy cái số liệu dỏm.
    Quả thật cũng muốn đưa bức ảnh toàn cảnh đảo lên đây để mọi người hình dung nhớn bé thế nào. Nhưng mấy bác bên a nờ quờ đờ bảo làm thế nguy hiểm lắm. Phải trích dẫn số liệu trong sách cho ... khách quan. Giờ bác cố hình dung thêm 1 lần nữa nhé:
    Theo Vũ Phi Hoàng trong bài viết: "Vài nét về 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa" thì đảo Ba Bình có diện tích lớn nhất, 0.6km2, sau đó đến đảo Nam Yết. Từ đó có thể chấp nhận được đảo Trường Sa lớn rộng 0.4km2. Diện tích tam giác = 1/2 cạnh đáy x chiều cao. Cho là chiều dài đường băng = cạnh đáy = 1 km thì đường cao sẽ là 0.8km.
    corbetti: Cũng viết thêm, hôm nọ có pm cho Mod. Toet, gián tiếp định qua Mod. góp ý với bác rằng cái câu bác viết ở bài trên ( some left bone on the table could be used again) nghe hơi bị phản cảm.
    Toet: Bác B.Fut, theo tôi, không có cách nhìn thương hại, mà bác ấy có ý đồng cảm & thương xót với hoàn cảnh khó khăn của lính đảo. Bác B.Fut dùng từ : "Mong rằng"
    Tuy vậy, bác B,Fut cũng cân nhắc lại xem có nên thay đổi cách dùng từ trong đoạn văn mà bác corbetti đánh dấu không.

    Cám ơn sự đồng cảm của Toet. Không hiểu ý Ms muốn tôi thay đổi từ nào? Từ xương thừa có thể là những khúc xương du khách gặm và vứt xuống dưới gầm/bỏ lại trên bàn hoặc là những khúc trong bát canh mà chan chưa hết. Nếu dịch sang tiêng Anh như bác corbetti sợ chưa sát nghĩa lắm. Viết một bài mà làm hài lòng tất cả mọi người e rằng qua sức của tôi mất. Mong bác corbetti rộng lượng với những gì tôi viết ra. Nếu bác muốn đọc những bài trau chuốt hơn xin bác tìm đọc báo chí hoặc vào tạm trang dưới đây:
    http://www.vnn.vn./xahoi/doisong/2004/05/64104/
    Mấy hôm nay đang buồn bực trong người nên có gì không phải thì xin bỏ qua cho. Tháng trước xin sếp nghỉ có 10 ngày, dính vào 2 ngày chủ nhật và thứ 7 liền kề nên sếp đè cổ trừ lương 12 ngày. Quá lèm bèm. Bác Hội ............ lại bác này thông báo trong ANTĐ tuần trước rằng năm sau du khách từ phía Bắc sẽ được hỗ trợ kinh phí, xuất phát từ Cam Ranh ra Cát Dài. Bác nào muốn đi thì sắp xếp nhé.
    Được B.Fut sửa chữa / chuyển vào 18:04 ngày 13/05/2004
  2. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    Em xin tiếp chuyện đi Tây.... Bắc
    .....
    ĐIỆN BIÊN NGA?Y ẤY BÂY GIƠ?...
    Núi non Tây Bắc hu?ng vif quá. Chiếc xe chúng tôi bé nho? lặng lef nuốt tư?ng đoạn đươ?ng đe?o ngoă?n nghoe?o, thi?nh thoa?ng lại dơ? chứng xóc lên một cái quăng đâ?u tôi va?o mui xe. Đe?o Pha Đin nă?m giưfa Sơn La va? Lai Châu. Chuyện kê? nga?y xưa hai bên phân chia ranh giới bă?ng cách cho ngựa cu?ng xuất phát tư? hai phía chân đe?o, gặp nhau ơ? đâu thi? đó la? ranh giới. Ngựa Sơn La kho?e hơn nên đaf chạy được xa hơn. Tôi thi? cho ră?ng do đươ?ng phía Sơn La ít dốc hơn. Đe?o Pha Đin rất nô?i tiếng với nhiê?u ca?nh đẹp nhưng tôi chă?ng thấy gi? đẹp ca?, không bă?ng ca? đe?o Sông Pha (đe?o Ngoạn Mục).
    Chúng tôi dư?ng chân ơ? Tuâ?n Giáo ăn trưa. Ông chu? quán đafi tôi món cá suối chiên gio?n, quá ngon du? tôi không ưa ăn cá cho lắm. Cá nho? như cá lo?ng tong, đê? nguyên đuôi, nguyên va?y, nguyên đâ?u, chiên lên, thêm chai bia nưfa, tôi đaf săfn sa?ng cho đoạn đươ?ng co?n lại đến Điện Biên Phu?.
    Mưa! Lại mưa. Mưa quất ra?n rạt trên nóc xe, con đươ?ng xuống thung lufng trắng xóa nước, mơ? mịt. Trong mưa, nhưfng chiếc xe hối ha? chạy ngược chiê?u: hết pho?ng. Điện Biên hiếu khách đa?nh đê? nhưfng ngươ?i ngươfng mộ mi?nh quay đi ti?m chôf nghi? nơi thị trấn khác vi? khách sạn, nha? trọ nha? khách... đaf hết chôf ca? tháng nay. Tôi may mắn được ơ? một pho?ng quá tốt trong một khách sạn có tiếng ơ? Điện Biên nhơ? đặt trước tư? ca? tháng trước. Mưa to nhưng chóng tạnh, Điện Biên bư?ng sáng trong ánh chiê?u rực rơf.
    Qua? thật tôi quá thất vọng khi đến Điện Biên. Có lef do cuộc chiến lịch sư? năm xưa đaf gây cho tôi ấn tượng khác hă?n nhưfng gi? tôi đang đối diện. Nơi đây tôi nhi?n thấy một thị trấn đang phát triê?n, có nha? lâ?u mọc lên dọc nhưfng con đươ?ng nhựa mới. Câ?u Mươ?ng Thanh quá chơ vơ, bé nho?, lạc lofng so với tâ?m vóc lịch sư? cu?a nó. Hâ?m chi? huy trận địa trông chán đến nôfi tôi không muốn xuống xem có gi? bên dưới ấy. Xe chúng tôi lặng lef rơ?i thung lufng Điện Biên trong sương sớm. Cánh đô?ng Mươ?ng Thanh vâfn xanh thâfm bi?nh yên hai bên đươ?ng. Năm mươi năm trước không biết bao nhiêu ngươ?i đaf nă?m xuống quanh đây. Thôi, nhưfng gi? cu?a lịch sư? xin tra? cho lịch sư?, chúng tôi thă?ng đươ?ng lên Lai Châu.
    LAI CHÂU ?" MỘT DA?I SÔNG ĐA?
    Đươ?ng 12 tư? Điện Biên đi Lai Châu rất đẹp, quanh co qua nhưfng thung lufng va? đô?i thấp, va?i con suối thi?nh thoa?ng hiện ra bất chợt sau con dốc. Xe chạy giưfa ba?n la?ng ngươ?i dân tộc, khung ca?nh thật bi?nh yên, mấy chú heo mọi con đáng yêu lang thang trên đươ?ng cứ cuống cuô?ng chạy loanh quanh ti?m cách trốn ?ocon xe? to quá khô? la?m cho bác ta?i pha?i đạp thắng liên tục. Ca?nh vật thi? đâ?m ấm hạnh phúc như thế nhưng dươ?ng như nhưfng đô?ng ba?o thiê?u số sống nơi đây quá vất va?. Tôi thấy nhưfng phụ nưf đaf đứng tuô?i, ngươ?i gâ?y guộc vác trên vai một bó tre to hơn ngươ?i ôm, da?i pha?i đến bốn thước, chân đất đi lặng lef bên đươ?ng. Tôi thấy em bé chư?ng mươ?i bốn, mươ?i lăm tuô?i, vác cái ca?y lâ?m lufi lội bộ. Cái ca?y đó nếu bắt tôi, một thanh niên cao 1m76, vác đi chi? 200m thôi la? đaf ?ogục? rô?i, vậy ma? cậu bé kia không biết pha?i đi bao nhhiêu cây số đê? đến râfy, ma? cái nơi gọi la? nương râfy đó chi? la? mấy khoa?nh ruộng bậc thang bé xíu như nê?n nha? tha?nh phố. Tôi nhớ khi ơ? trong Ninh Bi?nh, có ngươ?i nông dân kê? cho tôi nghe một sa?o ruộng tốt (sa?o Bắc bộ chi? có 360m2, không pha?i 1000m2 như trong Nam), la?m hai vụ được mu?a cufng chi? có 3 tạ thóc, tức la? tương đương 2 tạ gạo. Hai tạ gạo một năm tức la? hơn nư?a ký gạo một nga?y cho một gia đi?nh, va? chi? có thế ma? thôi! Đấy la? ruộng Ninh Bi?nh, co?n nơi đây thi? sao, được mấy phâ?n như thế? Tôi không muốn tính nhâ?m nưfa.
    Con đươ?ng va?o thị trấn Lai Châu không lớn. Băng qua một chiếc câ?u, tôi thấy một căn nha? lớn, ̣đô? nát hoang ta?n, dươ?ng như đó tư?ng la? nha? văn hóa ti?nh va? cufng la? dấu vết co?n lại duy nhất cu?a trận luf quét tang tóc kinh hoa?ng năm xưa. Thị trấn Lai Châu nhưfng năm trước, theo lơ?i bác ta?i kê?, không có chôf trọ. Tư? khi du lịch phát triê?n mới có va?i khách sạn mọc lên. Tôi trọ lại trong một khách sạn nô?i tiếng nhất ơ? đây, có tên trong sách hướng dâfn du lịch cu?a nha? Lonely Planet nên toa?n Tây la? Tây ơ?. Lai Châu có món cá lăng đặc sa?n, rất nô?i tiếng. Con cá lăng trông như cá trê nhưng trắng hơn, to hơn, chi? có ơ? vu?ng na?y, trên sông Đa?. Quen thói thức ăn re? suốt dọc đươ?ng tư? Sơn La lên đây, tôi kêu liê?n hai món cá lăng, lai rai va?i sợi. Cá ngon thật, lại nhiê?u nưfa, tôi ăn không hết, nhưng vi? la? đặc sa?n nên giá cufng đặc biệt va? kết qua? la? tôi pha?i le? lươfi nhát ma cô chu? khách sạn khi nhi?n thấy hóa đơn tiê?n ăn cu?a mi?nh va?o sáng hôm sau.
    Buô?i chiê?u tôi thuê một chiếc thuyê?n tha? xuôi theo sông Đa? lang thang ngắm sông nước, núi rư?ng va? ba?n la?ng các dân tộc miê?n núi. Đoạn sông na?y trước kia rất nhiê?u thuyê?n đa?o đafi va?ng, sau na?y hoạt động trên bị cấm vi? la?m thay đô?i do?ng cha?y, phá lơ? đươ?ng, chi? co?n va?i chiếc vâfn nga?y đêm la?m công việc đa?o xới, chắt lọc nhưfng hạt va?ng sa khoáng tư? lo?ng sông. Ngươ?i dân ơ? đây bây giơ? có công việc mới: khai thác đá. Nhứng lớp đá trâ?m tích được cho nô? mi?n phá ra rô?i du?ng xa? beng tách rơ?i tư?ng lớp mo?ng. Miếng lớn la?m mặt ba?n, miếng nho? lợp nha?, lót sa?n. Nhưfng miếng đá được cắt gọt vuông cạnh bă?ng dao máy hoặc dao tay thu? công. Việc khai thác diêfn ra vô tội vạ, chă?ng có quy cu? gi? ca? va? hết sức lafng phí. Ca?ng xuôi do?ng, sông Đa? ca?ng rộng ra va? giưf dội hơn. Một chiếc câ?u treo bắc ngang qua giưfa hai vách núi, ?ongư?ng đây soi bóng bên do?ng nước luf, câ?u cao nghiêng dốc bên do?ng sông sâu?. Ngươ?i lái đo? nói với tôi đây la? câ?u Hang Tôm, nhưfng năm chiến tranh biên giới với Trung Quốc, ngươ?i Trung Quốc đaf xây cây câ?u na?y. Sau khi rút đi họ đaf đánh sập nó va? dân ta lại dựng lại trên nê?n cuf.
    (Còn nữa)
  3. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    Em xin tiếp chuyện đi Tây.... Bắc
    .....
    ĐIỆN BIÊN NGA?Y ẤY BÂY GIƠ?...
    Núi non Tây Bắc hu?ng vif quá. Chiếc xe chúng tôi bé nho? lặng lef nuốt tư?ng đoạn đươ?ng đe?o ngoă?n nghoe?o, thi?nh thoa?ng lại dơ? chứng xóc lên một cái quăng đâ?u tôi va?o mui xe. Đe?o Pha Đin nă?m giưfa Sơn La va? Lai Châu. Chuyện kê? nga?y xưa hai bên phân chia ranh giới bă?ng cách cho ngựa cu?ng xuất phát tư? hai phía chân đe?o, gặp nhau ơ? đâu thi? đó la? ranh giới. Ngựa Sơn La kho?e hơn nên đaf chạy được xa hơn. Tôi thi? cho ră?ng do đươ?ng phía Sơn La ít dốc hơn. Đe?o Pha Đin rất nô?i tiếng với nhiê?u ca?nh đẹp nhưng tôi chă?ng thấy gi? đẹp ca?, không bă?ng ca? đe?o Sông Pha (đe?o Ngoạn Mục).
    Chúng tôi dư?ng chân ơ? Tuâ?n Giáo ăn trưa. Ông chu? quán đafi tôi món cá suối chiên gio?n, quá ngon du? tôi không ưa ăn cá cho lắm. Cá nho? như cá lo?ng tong, đê? nguyên đuôi, nguyên va?y, nguyên đâ?u, chiên lên, thêm chai bia nưfa, tôi đaf săfn sa?ng cho đoạn đươ?ng co?n lại đến Điện Biên Phu?.
    Mưa! Lại mưa. Mưa quất ra?n rạt trên nóc xe, con đươ?ng xuống thung lufng trắng xóa nước, mơ? mịt. Trong mưa, nhưfng chiếc xe hối ha? chạy ngược chiê?u: hết pho?ng. Điện Biên hiếu khách đa?nh đê? nhưfng ngươ?i ngươfng mộ mi?nh quay đi ti?m chôf nghi? nơi thị trấn khác vi? khách sạn, nha? trọ nha? khách... đaf hết chôf ca? tháng nay. Tôi may mắn được ơ? một pho?ng quá tốt trong một khách sạn có tiếng ơ? Điện Biên nhơ? đặt trước tư? ca? tháng trước. Mưa to nhưng chóng tạnh, Điện Biên bư?ng sáng trong ánh chiê?u rực rơf.
    Qua? thật tôi quá thất vọng khi đến Điện Biên. Có lef do cuộc chiến lịch sư? năm xưa đaf gây cho tôi ấn tượng khác hă?n nhưfng gi? tôi đang đối diện. Nơi đây tôi nhi?n thấy một thị trấn đang phát triê?n, có nha? lâ?u mọc lên dọc nhưfng con đươ?ng nhựa mới. Câ?u Mươ?ng Thanh quá chơ vơ, bé nho?, lạc lofng so với tâ?m vóc lịch sư? cu?a nó. Hâ?m chi? huy trận địa trông chán đến nôfi tôi không muốn xuống xem có gi? bên dưới ấy. Xe chúng tôi lặng lef rơ?i thung lufng Điện Biên trong sương sớm. Cánh đô?ng Mươ?ng Thanh vâfn xanh thâfm bi?nh yên hai bên đươ?ng. Năm mươi năm trước không biết bao nhiêu ngươ?i đaf nă?m xuống quanh đây. Thôi, nhưfng gi? cu?a lịch sư? xin tra? cho lịch sư?, chúng tôi thă?ng đươ?ng lên Lai Châu.
    LAI CHÂU ?" MỘT DA?I SÔNG ĐA?
    Đươ?ng 12 tư? Điện Biên đi Lai Châu rất đẹp, quanh co qua nhưfng thung lufng va? đô?i thấp, va?i con suối thi?nh thoa?ng hiện ra bất chợt sau con dốc. Xe chạy giưfa ba?n la?ng ngươ?i dân tộc, khung ca?nh thật bi?nh yên, mấy chú heo mọi con đáng yêu lang thang trên đươ?ng cứ cuống cuô?ng chạy loanh quanh ti?m cách trốn ?ocon xe? to quá khô? la?m cho bác ta?i pha?i đạp thắng liên tục. Ca?nh vật thi? đâ?m ấm hạnh phúc như thế nhưng dươ?ng như nhưfng đô?ng ba?o thiê?u số sống nơi đây quá vất va?. Tôi thấy nhưfng phụ nưf đaf đứng tuô?i, ngươ?i gâ?y guộc vác trên vai một bó tre to hơn ngươ?i ôm, da?i pha?i đến bốn thước, chân đất đi lặng lef bên đươ?ng. Tôi thấy em bé chư?ng mươ?i bốn, mươ?i lăm tuô?i, vác cái ca?y lâ?m lufi lội bộ. Cái ca?y đó nếu bắt tôi, một thanh niên cao 1m76, vác đi chi? 200m thôi la? đaf ?ogục? rô?i, vậy ma? cậu bé kia không biết pha?i đi bao nhhiêu cây số đê? đến râfy, ma? cái nơi gọi la? nương râfy đó chi? la? mấy khoa?nh ruộng bậc thang bé xíu như nê?n nha? tha?nh phố. Tôi nhớ khi ơ? trong Ninh Bi?nh, có ngươ?i nông dân kê? cho tôi nghe một sa?o ruộng tốt (sa?o Bắc bộ chi? có 360m2, không pha?i 1000m2 như trong Nam), la?m hai vụ được mu?a cufng chi? có 3 tạ thóc, tức la? tương đương 2 tạ gạo. Hai tạ gạo một năm tức la? hơn nư?a ký gạo một nga?y cho một gia đi?nh, va? chi? có thế ma? thôi! Đấy la? ruộng Ninh Bi?nh, co?n nơi đây thi? sao, được mấy phâ?n như thế? Tôi không muốn tính nhâ?m nưfa.
    Con đươ?ng va?o thị trấn Lai Châu không lớn. Băng qua một chiếc câ?u, tôi thấy một căn nha? lớn, ̣đô? nát hoang ta?n, dươ?ng như đó tư?ng la? nha? văn hóa ti?nh va? cufng la? dấu vết co?n lại duy nhất cu?a trận luf quét tang tóc kinh hoa?ng năm xưa. Thị trấn Lai Châu nhưfng năm trước, theo lơ?i bác ta?i kê?, không có chôf trọ. Tư? khi du lịch phát triê?n mới có va?i khách sạn mọc lên. Tôi trọ lại trong một khách sạn nô?i tiếng nhất ơ? đây, có tên trong sách hướng dâfn du lịch cu?a nha? Lonely Planet nên toa?n Tây la? Tây ơ?. Lai Châu có món cá lăng đặc sa?n, rất nô?i tiếng. Con cá lăng trông như cá trê nhưng trắng hơn, to hơn, chi? có ơ? vu?ng na?y, trên sông Đa?. Quen thói thức ăn re? suốt dọc đươ?ng tư? Sơn La lên đây, tôi kêu liê?n hai món cá lăng, lai rai va?i sợi. Cá ngon thật, lại nhiê?u nưfa, tôi ăn không hết, nhưng vi? la? đặc sa?n nên giá cufng đặc biệt va? kết qua? la? tôi pha?i le? lươfi nhát ma cô chu? khách sạn khi nhi?n thấy hóa đơn tiê?n ăn cu?a mi?nh va?o sáng hôm sau.
    Buô?i chiê?u tôi thuê một chiếc thuyê?n tha? xuôi theo sông Đa? lang thang ngắm sông nước, núi rư?ng va? ba?n la?ng các dân tộc miê?n núi. Đoạn sông na?y trước kia rất nhiê?u thuyê?n đa?o đafi va?ng, sau na?y hoạt động trên bị cấm vi? la?m thay đô?i do?ng cha?y, phá lơ? đươ?ng, chi? co?n va?i chiếc vâfn nga?y đêm la?m công việc đa?o xới, chắt lọc nhưfng hạt va?ng sa khoáng tư? lo?ng sông. Ngươ?i dân ơ? đây bây giơ? có công việc mới: khai thác đá. Nhứng lớp đá trâ?m tích được cho nô? mi?n phá ra rô?i du?ng xa? beng tách rơ?i tư?ng lớp mo?ng. Miếng lớn la?m mặt ba?n, miếng nho? lợp nha?, lót sa?n. Nhưfng miếng đá được cắt gọt vuông cạnh bă?ng dao máy hoặc dao tay thu? công. Việc khai thác diêfn ra vô tội vạ, chă?ng có quy cu? gi? ca? va? hết sức lafng phí. Ca?ng xuôi do?ng, sông Đa? ca?ng rộng ra va? giưf dội hơn. Một chiếc câ?u treo bắc ngang qua giưfa hai vách núi, ?ongư?ng đây soi bóng bên do?ng nước luf, câ?u cao nghiêng dốc bên do?ng sông sâu?. Ngươ?i lái đo? nói với tôi đây la? câ?u Hang Tôm, nhưfng năm chiến tranh biên giới với Trung Quốc, ngươ?i Trung Quốc đaf xây cây câ?u na?y. Sau khi rút đi họ đaf đánh sập nó va? dân ta lại dựng lại trên nê?n cuf.
    (Còn nữa)
  4. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    Em xin tiếp theo và hết...
    SAPA ?" THA?NH PHỐ CU?A SƯƠNG MU?
    Đoạn đươ?ng tư? Lai Châu qua Sapa có lef la? ngoạn mục nhất trong lộ tri?nh Tây Bắc cu?a tôi. Dafy Hoa?ng Liên Sơn cứ khuất trong mây chă?ng lúc na?o thấy đi?nh, đươ?ng quanh co, dốc dựng đứng, chung quan toa?n núi la? núi. Trước khi đi tôi theo dofi thơ?i tiết suốt mấy tuâ?n liê?n thấy Sapa lạnh nhất chi? 19 ?" 20oC, nghif la? Sapa hết lạnh rô?i nên không mang theo áo ấm da?y la?m chi cho nặng, chi? mang một cái áo ấm mo?ng thôi. Thế nhưng thơ?i tiết đo?ng đa?nh chơi trác tôi, nga?y hôm ấy gió mu?a đông bắc vê?, nhiệt độ chi? co?n khoa?ng 13-14oC. Đến Thác Bạc, nha?y xuống xe định chụp va?i tấm hi?nh nhưng lạnh quá, tay cứ run lên, răng đánh bo? cạp, ống kính nha?y tưng tưng, chụp tấm na?o cufng nho?e nhoẹt hết. Bấm được hai tấm thi? chịu hết nô?i, chạy vội va?o lán bán nước, hơ tay trên bếp than cho đơf rét, mua cu?a cô em bán ha?ng một ống cơm lam ăn cho ấm bụng rô?i mới ra xe đi tiếp.
    Sapa thật lạ. Trơ?i đang quang đafng, hư?ng nắng, bước đi va?i bước, mây mu?, sương mu? đaf tư? đâu kéo đến vây lấy mi?nh, chư?ng? trăm bước phía trước la? không co?n nhi?n thấy gi? nưfa ca?. Lâ?n đâ?u tiên đến Sapa, ba?n đô? vứt ơ? khách sạn rô?i, mây mu? tứ phía, mặc kệ, đa?nh ?onhắm mắt đưa chân?. Tôi cứ thế lang thang trong trong mây, trong sương chiê?u, lâ?n bước qua nhưfng ngof ngách cu?a phố núi, chă?ng biết đâu la? ngaf ref, chă?ng biết đươ?ng na?y đi đâu, vê? đâu. Hô?i lâu dươ?ng như tôi đaf bo? đươ?ng lớn, đi va?o con đươ?ng đất nho?, dốc lên đô?i cao, hai bên lối mo?n nhưfng cánh hô?ng dại đâfm sương rung rinh đu?a gió núi. Say sưa trong ca?nh thâ?n tiên tôi không biết mi?nh đaf xâm phạm va?o lafnh địa cu?a một chú câ?u, một chú câ?u vạm vơf va? nóng tính, nhất quyết không chịu nghe lơ?i pha?i trái, nha?y chô?m chô?m lên chực đớp tôi một phát. Chó khôn thươ?ng hay cắn va?o cô? họng, chú na?y cufng khôn, muốn ngoạm va?o cô? tôi nhưng xem ra xa quá không với tới. May thay, trong lúc chú khuyê?n chuyê?n hướng, ti?m chôf khác trên ngươ?i tôi vư?a tâ?m với chú hơn đê? táp thi? có ba? cụ chu? nha? ra kịp thơ?i, hú vía.
    Đêm Sapa thật quyến ruf. Trơ?i vâfn đâ?y sương. Nhưfng ngọn đe?n va?ng quạnh quef không la?m ấm nô?i cái giá rét cu?a núi rư?ng Tây Bắc. Có lef vi? thế ma? không biết tư? lúc na?o, dọc con phố cạnh nha? thơ?, ngươ?i ta ba?y ra nhưfng sạp bán ha?ng nướng. Gọi la? sạp cho sang chứ thật ra chi? la? một bếp than, trên vi? ba?y va?i thứ linh tinh. Ơ? đây ngươ?i ta nướng đu? thứ: khoai nướng, ngô nướng, sắn nướng, mía cufng nướng, trứng tươi nướng, trứng lộn cufng nướng, xem ra cái gi? ăn được la? nướng được tất. Nhưfng ngươ?i không quen ngô?i xích lại gâ?n nhau hơn cu?ng chia se? chút lơi ấm tư? bếp nướng. Nhưfng đốm than lập lo?e la?m cho đêm Sapa thêm lung linh huyê?n a?o trong tiếng thâ?m thi? tro? chuyện cu?a nhưfng cặp ti?nh nhân đang di?u nhau dạo phố.
    Sáng hôm sau tôi đi Ta? Phi?nh. Gâ?n đến ba?n đươ?ng đi xấu quá, bu?n đất đo? trơn trợt, bác ta?i tư? chối đi tiếp. ?oXe bác hai câ?u ma? bác sợ a?? Cứ leo bư?a lên đi? Bác sợ thi? đưa em lái cho?. ?oMấy anh xe câ?u tư? tế lắm, không lý do gi? ha?nh hạ họ pha?i kéo mi?nh tư? dưới ruộng lên?. Thế la? lội bộ. Ta? Phi?nh có một cái hang nô?i tiếng. Tôi chui va?o đó, chi? có một mi?nh thôi, cha? có ma na?o khác. Hang tối om om, ngọn đe?n pin thươ?ng du?ng đi cắm trại cu?a tôi hắt ra tia sáng le lói như que diêm trong cofi thâm u na?y. Đá trơn trượt dưới chân, dọ dâfm chư?ng 50 thước thi? lo?ng ham sống đaf thắng trí to? mo?, cha?o thua Tom Sawyer, tớ ra đây, cufng không kịp biết hang nông sâu dươ?ng na?o. Thôi thi? đê? an toa?n hơn, tôi quay ra đi Cát Cát. Không pha?i chui hang nhưng pha?i lội bộ lối 4-5 cây số đươ?ng núi, cufng khá thú vị nhưng hơi mệt cho một thă?ng ?oba?n giấy? như tôi. Va? tôi cufng có lơ?i khuyên cho ai đi Sapa: thấy ca?nh na?o đẹp, chụp hi?nh được thi? chụp ngay đi, châ?n chơ? 30 giây la? đố có nhi?n thấy gi? ma? chụp nưfa. Vê? lại trung tâm thị trấn thi? đaf quá ngọ, bụng đói cô?n ca?o, tôi tạt va?o quán cơm gâ?n chôf trọ. Chu? quán cho tôi món đọt su su xa?o rất ngon, thịt heo luộc va? bát canh măng rư?ng nấu chua.
    Buô?i chiê?u, sau khi đánh một giấc no, tôi quyết định leo lên công viên Ha?m Rô?ng. Đươ?ng tư? chân núi lên đến đi?nh chư?ng hơn cây số, cứ thư tha? ma? đi. Ngươ?i bán vé có đưa cho tôi tấm sơ đô? công viên, nhi?n theo đó, nhắm hướng ma? đi, ngươ?i ta đang sư?a sang lại công viên nên có đôi chôf khác với hi?nh vef. Rư?ng Đá, Sân Mây, Cô?ng Trơ?i, nhưfng cái tên nghe kêu quá, pha?i đi đến đó thôi. Tôi đang lặn lội trong vu?ng toa?n đá la? đá, ơ? tít trên cao. Tấm sơ đô? vef dạng không gian ba chiê?u nên không thấy được nhưfng ngof ngách khuất trong đá na?y. Mây kéo vê? phu? kín xung quanh, đô?ng hô? tôi chi? 5 giơ? chiê?u, trơ?i đang sụp tối. Khom ngươ?i, nép mi?nh luô?n qua giưfa một khe đá hẹp, tôi bắt đâ?u mất phương hướng. Phía trước có hai lối mo?n khuất trong sương, chi? trông thấy va?i thước trước mặt, bên pha?i la? vách đá, bên trái la? vách đá, lối cuf lúc đi lên không co?n nhi?n thấy, không bóng mặt trơ?i, không tiếng động, không biết đâu la? đươ?ng đi, đâu la? vực, kha? năng định hướng cu?a tôi không co?n hoạt động được nưfa. Tôi biết giơ? na?y chă?ng co?n ai mo? lên đây, đa?nh do? dâfm cố tự ti?m đươ?ng xuống. Tôi không nhi?n thấy mặt mi?nh lúc ấy nhưng dám cá la? nó xanh như ta?u lá chuối. Sau cu?ng thi? tôi cufng thoát ra được kho?i ?othạch trận? va? quay vê? đươ?ng cuf đê? leo lên chân tháp vi ba.
    Tư? đây nhi?n xuống bên dưới thung lufng mây phu? trắng xóa một ma?u. Rô?i bôfng nhiên trên nê?n mây trắng tinh như giấy quyến ấy, ngươ?i hoạ syf thiên nhiên tha?o vội va?i nét mạnh mef, mấy ngọn thông sắc lạnh, va?i nếp nha? lâ?n khuất. Rô?i như không vư?a ý, thiên nhiên lại thay tơ? giấy mới, vef lại ơ? góc khác một sươ?n núi xanh thâfm. Trong khi thiên nhiên đang thê? nghiệm nhưfng nét thu?y mặc chưa bao giơ? vư?a ý ấy, tôi giương ống kính lên, không chụp a?nh ma? đốt phim, lo?ng tiếc nuối giá có chút nắng, chi? câ?n va?i tia nắng thôi thi? nhưfng tấm a?nh na?y sef không thua cu?a Hoa?ng Thế Nhiệm la? mấy.
    Trơ?i không phụ lo?ng ngươ?i, muốn nắng thi? có nắng, nga?y hôm sau nắng ca? nga?y. Nắng ke?m theo mi?nh gió va? bụi. Nhưfng ha?ng quán thơ mộng đêm qua giơ? trơ ra, nhếch nhác. Phố xá chật hẹp, quâ?n quanh, nha? cư?a chen nhau mọc lên lô nhô, kiến trúc khập khiêfng, tấp tê?nh, mâ?u sắc loạn xạ đến nôfi một ke? mu? ma?u như tôi cufng pha?i chóng mặt. Duy chi? có ngọn Pha?n Tây Pha?n vâfn ngạo nghêf vươn mi?nh trong mây ma? tư? lúc lên Sapa đến giơ? tôi chưa một lâ?n nhi?n thấy đi?nh. Sapa la? tha?nh phố sương mu?, không có sương mu? thi? chă?ng co?n lý do gi? đê? lên đây nưfa ca?.
    NGA?Y TRƠ? VÊ?
    Tôi đến La?o Cai hơi sớm nhiê?u so với giơ? ta?u khơ?i ha?nh đi Ha? Nội. Thuê một chiếc xe bus chạy điện ra cư?a khâ?u biên giới các đấy chư?ng 3 cây số. Đứng tựa va?o cột mốc biên giới bên na?y sông, nhi?n sang bên kia sông phố xá Trung Quốc sâ?m uất. Ngay đâ?u câ?u bên kia có cô?ng cha?o lớn ghi do?ng chưf Hán, tôi đọc lofm bofm: Trung Quốc Ha? Khâ?u. Đây không pha?i lâ?n đâ?u tiên tôi đứng nơi cư?a khâ?u biên giới đươ?ng bộ nhưng lâ?n na?y tôi có một ca?m giác rất lạ, không diêfn ta? được... Đaf quá tối đê? la?m thu? tục qua bên kia biên giới, ma? cufng chă?ng câ?n qua bên ấy la?m gi?, tôi sang đê?n Thượng lêf Đức Thánh Trâ?n rô?i quay vê? ga La?o Cai cho kịp chuyến ta?u xuôi Ha? Nội.
    ?oQuý khách trong pho?ng chơ? xin lưu ý, quý khách đi chuyến bay VN225 Ha? Nội ?" Tha?nh Phố Hô? Chí Minh xin vui lo?ng ra cư?a kiê?m soát số 2...?, tiếng loa phóng thanh la?m tôi giật mi?nh. Thế la? tạm biệt Tây Bắc tôi vê? Nam. Lại sắp sư?a bắt đâ?u một nga?y mới như mọi nga?y, với công việc ma? một ngươ?i bạn thân gọi la? ?onông dân kyf thuật số, suốt nga?y bán mặt cho đất, bán lưng cho trơ?i, ca?y giưfa nhưfng ha?ng dây nhợ?. Do?m lại chiếc máy a?nh, tôi co?n 13 tấm phim chưa chụp. Tôi chúa ghét tin dị đoan nhưng con số 13 na?y xui lắm, không mang nó lên máy bay được đâu, bấm bư?a một tấm, ma?n hi?nh nha?y sang số 12, tôi ung dung bước va?o ha?nh lang dâfn lên chiếc B767.
    Kính.
  5. Ducko

    Ducko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    0
    Em xin tiếp theo và hết...
    SAPA ?" THA?NH PHỐ CU?A SƯƠNG MU?
    Đoạn đươ?ng tư? Lai Châu qua Sapa có lef la? ngoạn mục nhất trong lộ tri?nh Tây Bắc cu?a tôi. Dafy Hoa?ng Liên Sơn cứ khuất trong mây chă?ng lúc na?o thấy đi?nh, đươ?ng quanh co, dốc dựng đứng, chung quan toa?n núi la? núi. Trước khi đi tôi theo dofi thơ?i tiết suốt mấy tuâ?n liê?n thấy Sapa lạnh nhất chi? 19 ?" 20oC, nghif la? Sapa hết lạnh rô?i nên không mang theo áo ấm da?y la?m chi cho nặng, chi? mang một cái áo ấm mo?ng thôi. Thế nhưng thơ?i tiết đo?ng đa?nh chơi trác tôi, nga?y hôm ấy gió mu?a đông bắc vê?, nhiệt độ chi? co?n khoa?ng 13-14oC. Đến Thác Bạc, nha?y xuống xe định chụp va?i tấm hi?nh nhưng lạnh quá, tay cứ run lên, răng đánh bo? cạp, ống kính nha?y tưng tưng, chụp tấm na?o cufng nho?e nhoẹt hết. Bấm được hai tấm thi? chịu hết nô?i, chạy vội va?o lán bán nước, hơ tay trên bếp than cho đơf rét, mua cu?a cô em bán ha?ng một ống cơm lam ăn cho ấm bụng rô?i mới ra xe đi tiếp.
    Sapa thật lạ. Trơ?i đang quang đafng, hư?ng nắng, bước đi va?i bước, mây mu?, sương mu? đaf tư? đâu kéo đến vây lấy mi?nh, chư?ng? trăm bước phía trước la? không co?n nhi?n thấy gi? nưfa ca?. Lâ?n đâ?u tiên đến Sapa, ba?n đô? vứt ơ? khách sạn rô?i, mây mu? tứ phía, mặc kệ, đa?nh ?onhắm mắt đưa chân?. Tôi cứ thế lang thang trong trong mây, trong sương chiê?u, lâ?n bước qua nhưfng ngof ngách cu?a phố núi, chă?ng biết đâu la? ngaf ref, chă?ng biết đươ?ng na?y đi đâu, vê? đâu. Hô?i lâu dươ?ng như tôi đaf bo? đươ?ng lớn, đi va?o con đươ?ng đất nho?, dốc lên đô?i cao, hai bên lối mo?n nhưfng cánh hô?ng dại đâfm sương rung rinh đu?a gió núi. Say sưa trong ca?nh thâ?n tiên tôi không biết mi?nh đaf xâm phạm va?o lafnh địa cu?a một chú câ?u, một chú câ?u vạm vơf va? nóng tính, nhất quyết không chịu nghe lơ?i pha?i trái, nha?y chô?m chô?m lên chực đớp tôi một phát. Chó khôn thươ?ng hay cắn va?o cô? họng, chú na?y cufng khôn, muốn ngoạm va?o cô? tôi nhưng xem ra xa quá không với tới. May thay, trong lúc chú khuyê?n chuyê?n hướng, ti?m chôf khác trên ngươ?i tôi vư?a tâ?m với chú hơn đê? táp thi? có ba? cụ chu? nha? ra kịp thơ?i, hú vía.
    Đêm Sapa thật quyến ruf. Trơ?i vâfn đâ?y sương. Nhưfng ngọn đe?n va?ng quạnh quef không la?m ấm nô?i cái giá rét cu?a núi rư?ng Tây Bắc. Có lef vi? thế ma? không biết tư? lúc na?o, dọc con phố cạnh nha? thơ?, ngươ?i ta ba?y ra nhưfng sạp bán ha?ng nướng. Gọi la? sạp cho sang chứ thật ra chi? la? một bếp than, trên vi? ba?y va?i thứ linh tinh. Ơ? đây ngươ?i ta nướng đu? thứ: khoai nướng, ngô nướng, sắn nướng, mía cufng nướng, trứng tươi nướng, trứng lộn cufng nướng, xem ra cái gi? ăn được la? nướng được tất. Nhưfng ngươ?i không quen ngô?i xích lại gâ?n nhau hơn cu?ng chia se? chút lơi ấm tư? bếp nướng. Nhưfng đốm than lập lo?e la?m cho đêm Sapa thêm lung linh huyê?n a?o trong tiếng thâ?m thi? tro? chuyện cu?a nhưfng cặp ti?nh nhân đang di?u nhau dạo phố.
    Sáng hôm sau tôi đi Ta? Phi?nh. Gâ?n đến ba?n đươ?ng đi xấu quá, bu?n đất đo? trơn trợt, bác ta?i tư? chối đi tiếp. ?oXe bác hai câ?u ma? bác sợ a?? Cứ leo bư?a lên đi? Bác sợ thi? đưa em lái cho?. ?oMấy anh xe câ?u tư? tế lắm, không lý do gi? ha?nh hạ họ pha?i kéo mi?nh tư? dưới ruộng lên?. Thế la? lội bộ. Ta? Phi?nh có một cái hang nô?i tiếng. Tôi chui va?o đó, chi? có một mi?nh thôi, cha? có ma na?o khác. Hang tối om om, ngọn đe?n pin thươ?ng du?ng đi cắm trại cu?a tôi hắt ra tia sáng le lói như que diêm trong cofi thâm u na?y. Đá trơn trượt dưới chân, dọ dâfm chư?ng 50 thước thi? lo?ng ham sống đaf thắng trí to? mo?, cha?o thua Tom Sawyer, tớ ra đây, cufng không kịp biết hang nông sâu dươ?ng na?o. Thôi thi? đê? an toa?n hơn, tôi quay ra đi Cát Cát. Không pha?i chui hang nhưng pha?i lội bộ lối 4-5 cây số đươ?ng núi, cufng khá thú vị nhưng hơi mệt cho một thă?ng ?oba?n giấy? như tôi. Va? tôi cufng có lơ?i khuyên cho ai đi Sapa: thấy ca?nh na?o đẹp, chụp hi?nh được thi? chụp ngay đi, châ?n chơ? 30 giây la? đố có nhi?n thấy gi? ma? chụp nưfa. Vê? lại trung tâm thị trấn thi? đaf quá ngọ, bụng đói cô?n ca?o, tôi tạt va?o quán cơm gâ?n chôf trọ. Chu? quán cho tôi món đọt su su xa?o rất ngon, thịt heo luộc va? bát canh măng rư?ng nấu chua.
    Buô?i chiê?u, sau khi đánh một giấc no, tôi quyết định leo lên công viên Ha?m Rô?ng. Đươ?ng tư? chân núi lên đến đi?nh chư?ng hơn cây số, cứ thư tha? ma? đi. Ngươ?i bán vé có đưa cho tôi tấm sơ đô? công viên, nhi?n theo đó, nhắm hướng ma? đi, ngươ?i ta đang sư?a sang lại công viên nên có đôi chôf khác với hi?nh vef. Rư?ng Đá, Sân Mây, Cô?ng Trơ?i, nhưfng cái tên nghe kêu quá, pha?i đi đến đó thôi. Tôi đang lặn lội trong vu?ng toa?n đá la? đá, ơ? tít trên cao. Tấm sơ đô? vef dạng không gian ba chiê?u nên không thấy được nhưfng ngof ngách khuất trong đá na?y. Mây kéo vê? phu? kín xung quanh, đô?ng hô? tôi chi? 5 giơ? chiê?u, trơ?i đang sụp tối. Khom ngươ?i, nép mi?nh luô?n qua giưfa một khe đá hẹp, tôi bắt đâ?u mất phương hướng. Phía trước có hai lối mo?n khuất trong sương, chi? trông thấy va?i thước trước mặt, bên pha?i la? vách đá, bên trái la? vách đá, lối cuf lúc đi lên không co?n nhi?n thấy, không bóng mặt trơ?i, không tiếng động, không biết đâu la? đươ?ng đi, đâu la? vực, kha? năng định hướng cu?a tôi không co?n hoạt động được nưfa. Tôi biết giơ? na?y chă?ng co?n ai mo? lên đây, đa?nh do? dâfm cố tự ti?m đươ?ng xuống. Tôi không nhi?n thấy mặt mi?nh lúc ấy nhưng dám cá la? nó xanh như ta?u lá chuối. Sau cu?ng thi? tôi cufng thoát ra được kho?i ?othạch trận? va? quay vê? đươ?ng cuf đê? leo lên chân tháp vi ba.
    Tư? đây nhi?n xuống bên dưới thung lufng mây phu? trắng xóa một ma?u. Rô?i bôfng nhiên trên nê?n mây trắng tinh như giấy quyến ấy, ngươ?i hoạ syf thiên nhiên tha?o vội va?i nét mạnh mef, mấy ngọn thông sắc lạnh, va?i nếp nha? lâ?n khuất. Rô?i như không vư?a ý, thiên nhiên lại thay tơ? giấy mới, vef lại ơ? góc khác một sươ?n núi xanh thâfm. Trong khi thiên nhiên đang thê? nghiệm nhưfng nét thu?y mặc chưa bao giơ? vư?a ý ấy, tôi giương ống kính lên, không chụp a?nh ma? đốt phim, lo?ng tiếc nuối giá có chút nắng, chi? câ?n va?i tia nắng thôi thi? nhưfng tấm a?nh na?y sef không thua cu?a Hoa?ng Thế Nhiệm la? mấy.
    Trơ?i không phụ lo?ng ngươ?i, muốn nắng thi? có nắng, nga?y hôm sau nắng ca? nga?y. Nắng ke?m theo mi?nh gió va? bụi. Nhưfng ha?ng quán thơ mộng đêm qua giơ? trơ ra, nhếch nhác. Phố xá chật hẹp, quâ?n quanh, nha? cư?a chen nhau mọc lên lô nhô, kiến trúc khập khiêfng, tấp tê?nh, mâ?u sắc loạn xạ đến nôfi một ke? mu? ma?u như tôi cufng pha?i chóng mặt. Duy chi? có ngọn Pha?n Tây Pha?n vâfn ngạo nghêf vươn mi?nh trong mây ma? tư? lúc lên Sapa đến giơ? tôi chưa một lâ?n nhi?n thấy đi?nh. Sapa la? tha?nh phố sương mu?, không có sương mu? thi? chă?ng co?n lý do gi? đê? lên đây nưfa ca?.
    NGA?Y TRƠ? VÊ?
    Tôi đến La?o Cai hơi sớm nhiê?u so với giơ? ta?u khơ?i ha?nh đi Ha? Nội. Thuê một chiếc xe bus chạy điện ra cư?a khâ?u biên giới các đấy chư?ng 3 cây số. Đứng tựa va?o cột mốc biên giới bên na?y sông, nhi?n sang bên kia sông phố xá Trung Quốc sâ?m uất. Ngay đâ?u câ?u bên kia có cô?ng cha?o lớn ghi do?ng chưf Hán, tôi đọc lofm bofm: Trung Quốc Ha? Khâ?u. Đây không pha?i lâ?n đâ?u tiên tôi đứng nơi cư?a khâ?u biên giới đươ?ng bộ nhưng lâ?n na?y tôi có một ca?m giác rất lạ, không diêfn ta? được... Đaf quá tối đê? la?m thu? tục qua bên kia biên giới, ma? cufng chă?ng câ?n qua bên ấy la?m gi?, tôi sang đê?n Thượng lêf Đức Thánh Trâ?n rô?i quay vê? ga La?o Cai cho kịp chuyến ta?u xuôi Ha? Nội.
    ?oQuý khách trong pho?ng chơ? xin lưu ý, quý khách đi chuyến bay VN225 Ha? Nội ?" Tha?nh Phố Hô? Chí Minh xin vui lo?ng ra cư?a kiê?m soát số 2...?, tiếng loa phóng thanh la?m tôi giật mi?nh. Thế la? tạm biệt Tây Bắc tôi vê? Nam. Lại sắp sư?a bắt đâ?u một nga?y mới như mọi nga?y, với công việc ma? một ngươ?i bạn thân gọi la? ?onông dân kyf thuật số, suốt nga?y bán mặt cho đất, bán lưng cho trơ?i, ca?y giưfa nhưfng ha?ng dây nhợ?. Do?m lại chiếc máy a?nh, tôi co?n 13 tấm phim chưa chụp. Tôi chúa ghét tin dị đoan nhưng con số 13 na?y xui lắm, không mang nó lên máy bay được đâu, bấm bư?a một tấm, ma?n hi?nh nha?y sang số 12, tôi ung dung bước va?o ha?nh lang dâfn lên chiếc B767.
    Kính.
  6. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Hân hạnh quá, được làm bạn với anh loops.
    Hy vọng một ngày không xa có dịp du ngoạn với anh bằng quả xe đèm đẹp mà yên bé tí của anh.
  7. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Hân hạnh quá, được làm bạn với anh loops.
    Hy vọng một ngày không xa có dịp du ngoạn với anh bằng quả xe đèm đẹp mà yên bé tí của anh.
  8. B.Fut

    B.Fut Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Ngày 5-3
    Khách sạn ngàn sao.
    Chi phí cho việc xây dựng một nhà giàn lên đến hàng triệu đô. Theo lời kể một chuyên gia trên tàu thì bốn chân đế của nhà giàn làm bằng thép chống gỉ, đường kính 800mm được đóng xuống san hô tới độ sâu khoảng 18m ( đóng cho đến khi không xuống nữa thì thôi). Sau đây đổ bê tông vào trong ống cùng với hàng trăm tấn thép, gang gia cố xung quanh. Nhà giàn cũng đưọc chế tạo sẵn từ trên bờ, chở ra và hàn/bắt bu lông vào chân đế.
    Tuy nhiên dưới tác dụng của sóng, các chân đế sẽ lắc, tuổi thọ của một nhà giàn khoảng 10 năm. Theo báo SGGP ngày 27-4, đã có 13 người hy sinh tại nhà giàn.
    Thăm nhà giàn DK1
    .
    Gặp mặt tất cả du khách mừng thắng lợi chuyến đi
    Hai du khách lớn tuổi nhất - O60, người đeo máy ảnh và người mặc áo trắng đứng giữa.
    .
    Ngồi cạnh vườn là một bác nguyên là một chiến sĩ hải quân thời chống Mỹ, tàu của bác làm nhiệm vụ nghi binh cho tàu không số. Cuộc đời cũng ba chìm bẩy nổi sau khi bị quân đội cho về vườn. Trong một lần nghỉ phép, gặp một người vợ liệt sĩ có cuộc sống khổ cực, bác đã bỏ phép quay lại đơn vị và sau đấy tuyên bố phục vụ nhầm chế độ. Lăn lộn nhiều nghề để kiếm sống như đạp xích lô, dịch sách, buôn bán... nay bác đã làm việc lại trong quân ngũ. Khi bơ phờ hỏi tại sao quay lại thì bác trả lời: bố mẹ nào cũng là bố mẹ, cho dù có xấu đi nữa. Mong muốn của bác lần này là được đi thăm tất cả các đảo. Xin chúc cho mong muốn đó sớm thành hiện thực.
    Ấn tượng bạn đầu của bơ phờ về con người này là ăn nói lèm nhèm như say rượu. Càng nói chuyện lâu càng hiểu đó là một người sâu sắc. Hỏi bác có lời khuyên gì cho thế hệ trẻ chúng cháu thì nhận được câu trả lời đầy chất lính:
    - Chiến đấu hết mình và yêu hết mình. Cuộc sống là một cuộc chiến đấu và tao tin là cái thiện rồi sẽ chiến thắng cái ác. ?" bác nói thêm
    Hi vọng em gái sẽ đọc được dòng viết trên của anh. Một lần nữa để em tin là ở hiền rồi sẽ gặp lành.
    .
    Góc khuất. Người phụ nữ này có chồng ở đảo Trường Sa.
    .
    Vẫn còn những nét lo âu trên khuôn mặt hải đội phó Tạ Anh Quân.

    Được B.Fut sửa chữa / chuyển vào 13:58 ngày 12/05/2004
  9. B.Fut

    B.Fut Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Ngày 5-3
    Khách sạn ngàn sao.
    Chi phí cho việc xây dựng một nhà giàn lên đến hàng triệu đô. Theo lời kể một chuyên gia trên tàu thì bốn chân đế của nhà giàn làm bằng thép chống gỉ, đường kính 800mm được đóng xuống san hô tới độ sâu khoảng 18m ( đóng cho đến khi không xuống nữa thì thôi). Sau đây đổ bê tông vào trong ống cùng với hàng trăm tấn thép, gang gia cố xung quanh. Nhà giàn cũng đưọc chế tạo sẵn từ trên bờ, chở ra và hàn/bắt bu lông vào chân đế.
    Tuy nhiên dưới tác dụng của sóng, các chân đế sẽ lắc, tuổi thọ của một nhà giàn khoảng 10 năm. Theo báo SGGP ngày 27-4, đã có 13 người hy sinh tại nhà giàn.
    Thăm nhà giàn DK1
    .
    Gặp mặt tất cả du khách mừng thắng lợi chuyến đi
    Hai du khách lớn tuổi nhất - O60, người đeo máy ảnh và người mặc áo trắng đứng giữa.
    .
    Ngồi cạnh vườn là một bác nguyên là một chiến sĩ hải quân thời chống Mỹ, tàu của bác làm nhiệm vụ nghi binh cho tàu không số. Cuộc đời cũng ba chìm bẩy nổi sau khi bị quân đội cho về vườn. Trong một lần nghỉ phép, gặp một người vợ liệt sĩ có cuộc sống khổ cực, bác đã bỏ phép quay lại đơn vị và sau đấy tuyên bố phục vụ nhầm chế độ. Lăn lộn nhiều nghề để kiếm sống như đạp xích lô, dịch sách, buôn bán... nay bác đã làm việc lại trong quân ngũ. Khi bơ phờ hỏi tại sao quay lại thì bác trả lời: bố mẹ nào cũng là bố mẹ, cho dù có xấu đi nữa. Mong muốn của bác lần này là được đi thăm tất cả các đảo. Xin chúc cho mong muốn đó sớm thành hiện thực.
    Ấn tượng bạn đầu của bơ phờ về con người này là ăn nói lèm nhèm như say rượu. Càng nói chuyện lâu càng hiểu đó là một người sâu sắc. Hỏi bác có lời khuyên gì cho thế hệ trẻ chúng cháu thì nhận được câu trả lời đầy chất lính:
    - Chiến đấu hết mình và yêu hết mình. Cuộc sống là một cuộc chiến đấu và tao tin là cái thiện rồi sẽ chiến thắng cái ác. ?" bác nói thêm
    Hi vọng em gái sẽ đọc được dòng viết trên của anh. Một lần nữa để em tin là ở hiền rồi sẽ gặp lành.
    .
    Góc khuất. Người phụ nữ này có chồng ở đảo Trường Sa.
    .
    Vẫn còn những nét lo âu trên khuôn mặt hải đội phó Tạ Anh Quân.

    Được B.Fut sửa chữa / chuyển vào 13:58 ngày 12/05/2004
  10. gps

    gps Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    2.035
    Đã được thích:
    0
    Đính chính chỗ này chút (không phải spam đâu nhé)
    Các chân đế làm bằng thép thường thôi, ngay cả chân đế các giàn khai thác dầu có tuổi thọ 2-3 chục năm cũng thế, chỉ là thép các bon mà thôi. Trong thời gian làm việc tại cảng Liên doanh Dầu khí Việt Xô tôi đã thấy họ làm mấy cái chân đế nhỏ xíu này. Nói nhỏ xíu vì nó thực sự nhỏ so với những chân đế giàn khai thác dầu mà chúng tôi làm. Càng nhỏ hơn khi những cái chân đế này sẽ được lắp ở giữa mênh mông trời biển.
    Để chống ăn mòn cho chân đế, thông thường người ta dùng hai phương pháp. Một là phương pháp chống ăn mòn điện hoá cho phần ngâm dưới nước biển. Phần tiếp xúc với không khí sẽ được sơn để chống ăn mòn. Các chân đế cho TS được sơn rất kém, thậm chí không sơn nên mới có tuổi thọ ngắn ngủi như thế. (Ở LDDKVX có đội chống ăn mòn viết tắt là CAM thuộc Xí nghiệp Xây lắp thì phải. Ít có từ Vn nào viết tắt mà phát âm được như CAM hay MASK - Màn ảnh Sân khấu)
    Chú thích về phương pháp CAM bằng điện hoá (cathodic protection). Khi nhúng 2 thanh kim loại khác nhau vào một dung dịch điện phân như nước biển thì một trong hai sẽ bị ăn mòn mãnh liệt, kim loại còn lại không bị ăn mòn. Người ta hàn những thanh kẽm vào phần ngập trong nước biển của chân đế, khối lượng và sự phân bố các thanh kẽm được tính toán tuỳ thuộc vào tuổi thọ của chân đế. Nước biển sẽ chỉ ăn mòn các thanh kẽm mà thôi. Nhân tiện cũng nghe tin hành lang rằng vợ của bác VVK là giảng viên DHBK cũng có bán cho LDDKVX một lượng kẽm lớn nhưng không dùng được. Các thanh kẽm hay ma nhê vv.. như trên được gọi là điện cực hi sinh, phương pháp này cũng được gọi là phương pháp CAM điện hoá dùng điện cực hi sinh. Chuyện này còn dài nhưng không nên nói trong box Du lịch.

Chia sẻ trang này