1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho người Hà Nội ( tiếp...).

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi MAGICSTAR, 12/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Viết cho người Hà Nội ( tiếp...).

    Viết cho một người Hà Nội : ​
    http://ttvnol.com/threads/viet-cho-mot-nguoi-ha-noi.94162/
    ----------------------------------​
    Muốn Langbiang mở đầu cho topic tiếp theo này, dù nó là Viết cho người Hà Nội( không có " một " nữa). Nhưng có lẽ mình cũng hiểu...
    L ạ, với cái nắng như thế này, hình như hè đã đến. Dẫu cho mình vẫn luôn chia mùa khá chuẩn( tức là mới giữa tháng 3 âm- vẫn là mùa xuân). Cái nóng làm người ta mệt mỏi, khó chịu,còn mình thấy đầu như phát điên. Lo lắng...Tại sao mãi vẫn không bình tĩnh được hả L
    Mấy hôm rồi, đọc lại nhiều cái PM đã cũ. Thấy hay...thấy nhớ....thấy buồn....thấy vui....Hay thật, thời gian trôi nhanh quá, mấy năm vừa qua chúng ta đã làm được những gì? Ta đang in dấu trong trái tim người khác như thế nào
    Tại sao bây giờ mình lại nghĩ đến V? Hay bởi vì còn quá nhiều điều chưa thực hiện được? Vì V mà cảm thấy mình yếu đuối, sẵn sàng vứt bỏ hết , sẵn sàng oà khóc khi gặp mỗi chuyện không vui. Mình của ngày xưa biết tha thứ, biết yêu thương lắm cơ mà. Nhưng bây giờ L sẽ không còn nhìn thấy nữa đâu. Một nỗi đau của sự mất mát, và mình in dấu trong V thế nào, L có biết không? Là mình của ngày hôm qua thôi, kiêu hãnh,biết yêu thương, tha thứ và đáng được tin tưởng. Ai đã quên điều đó?
    L ạ, c nói dạo này mình hay khóc quá. tính tình bất thường, dễ điên hơn. Tự nhiên lôi những chuyện cũ ra dằn vặt mình. Cái này thì L biết là không đổi mà...Về cơn mưa Sài Gòn, về cơn mưa của sự thay đổi, về ngày tháng, về tình yêu, về bầu trời đêm...Về tất cả -mà mỗi điều mình đã từng tự dằn vặt không dưới chục lần. Quá khứ...mãi mãi được ghép lại từ những mảnh vỡ đau thương...
    Tự nhiên định gọi điện cho Đ, vì cuộc hẹn gặp sau Tết vẫn chưa làm được. L có hiểu tại sao mình cứ luôn cố gắng chuyển cái này thành cái kia, mà ko chịu hiểu chỉ đang vô tình khoét thêm những vết thương sắp lành không. Sự cố chấp, L ạ.
    Cuộc sống của nhiều người lâu không biết tin tức đã thay đổi. Và đều tốt đẹp. Mình chỉ hy vọng những người mà mình sẽ không biết tin tức cũng tốt đẹp cơ. Đã là một phần của quá khứ, thì sao không thể mong ước cho mọi người điều đó...
    Đường buổi tối rất gió. Tự nhiên có cảm giác như ngày xưa, cách đây những 7 năm. Ta không có gì trong tay, không phải lo lắng, không day dứt vì bất cứ điều gì đã làm. Lang thang chầm chậm trên đường Hà Nội, nhìn dòng người qua lại, thành phố ngập ánh đèn. Gió thổi. Lá bay....Như một bức tranh của sự thanh thản xen chút man mác. Ngớ ngẩn quá, L nhỉ...
    Mình trở về trên con đường lâu lắm không đi, dù từ lâu đã không còn thấy đau khi đi trên nó. Mặt hồ tối đen, mình chỉ thấy lờ mờ bóng chiếc cầu ngày xưa trên mặt nước. Thấy thật hay là ký ức. Mọi thứ đều đã thay đổi. Cảnh khác, đường khác..và người cũng khác mất rồi....
    Ký ức xa và những nỗi đau, sao mình cứ nhớ như in thế. S bây giờ có còn thích ngọc lan không...
    L ạ, mình đã có bên mình rất nhiều người Hà Nội, tại sao họ không thể ở bên cạnh mình. Đến và đi. Mãi mãi...

    Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.

    Một ngày Hà Nội nhiều gió, hết hâm hâm thì lại tham lam. Mình và c khác nhau, khi mình cứ thỉnh thoảng lôi lại nỗi đau, thì c thường dấu nó đi, vì không muốn mình buồn.
    Không công bằng, L nhớ nói với c đừng trách mình nhé. Gặp c, mình sẽ xin lỗi sau.
    Giá mà hôm nào trời cũng gió...
    Nhưng...đừng hôm nào cũng dằn vặt thế này...
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Viết cho người Hà Nội- của hôm qua hay hiện tại. Để ngày mai....hiện tại hôm nay đã trở thành chuyện hôm qua. Có những tình bạn đẹp, có những sự mất mát, có những nỗi thất vọng, có hạnh phúc hay sự tan vỡ. Ta viết bởi ta muốn gửi tình cảm của mình đến ai đó...dù có khi chỉ một mình mình biết với mình.. Và để có thể kéo dài đến 100 trang nữa, nó không thể là một topic riêng, phải không? Mong mọi người tiếp tục giữ topic này, như sự trân trọng và yêu thương mà chúng ta muốn gửi đến một người Hà Nội.​
    Lần cập nhật cuối: 13/12/2022
  2. annylinh_tieuyeutinh

    annylinh_tieuyeutinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2004
    Bài viết:
    4.593
    Đã được thích:
    0
    Nguời ấy giờ ở thật xa... chẳng biết một lúc nào đó thì anh sẽ quay về.. sẽ có mặt đâu đó ở đây... sẽ đến những nơi chúng ta đã từng đến với nhau... Em vẫn thuờng lui đến.. ngồi một mình.. có khi ngồi từ một góc xa để nhìn về cái vị trí chúng ta đã ngồi.. nhớ lại và tuởng tuợng ra chúng ta đã ngồi đó.. tâm trạng ra sao và...

    Mỗi ngày em buớc qua những con đuờng hà nội,, có một chút gì mới mẻ.. đã thay đổi k thể có lại . Liệu ..có một hôm nào đó em có thể bình thản bước qua.. với tâm trạng thoải mái và thực sự tiếc nuối... hoài niệm ư,,, đã xa lắm rồi
  3. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn...
  4. srilanka

    srilanka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Đọc câu này lại nhớ đến một người. Lần đầu gặp, lần đầu nói chuyện, mình ấn tượng ?o? tớ chưa thể chết được? tớ đã ghi dấu ấn trong tim nhiều người ? nhưng tớ chưa có cái gì in dấu trên mặt đất? tớ chưa thể chết được phải không ấy?...? Lúc đấy mình lặng người, không trả lời gì cả?
    Đến bi h, chia sẻ, kể cả những cảm xúc thật nhất. Mình cũng chưa bao h nói chưa nói cho người ấy biết một điều, một điều có vẻ rất nhỏ nhoi? ?oĐúng, ko thể chết được ấy ah. Tớ chưa ghi dấu trên mặt đất, chưa ghi dấu trong tim một người nào? càng cần SỐNG, sống thật tốt phải không ấy??
  5. Dblue

    Dblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    MS va cac mod khac co the de topic "viet cho mot nguoi hanoi" cu da duoc 100 trang len tren dau, giong nhu cac topic khac nhu topic "album anh HN xua va nay", thiet nghi topic "viet cho mot nguoi hanoi" rat noi tieng, duoc nhieu nguoi doc va yeu men, va da tro thanh mot topic rat dac trung, dua no len tren nhu vay, thi moi nguoi se de dang tim va doc lai hon.
    Cuoc doi, moi nguoi den va di, nhung cai gi o lai se luon o lai, se co luc MS gap lai duoc nhung nguoi tuong da di mai mai, co nhieu cai, can phai co thoi gian

  6. puss

    puss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2005
    Bài viết:
    1.462
    Đã được thích:
    0
    Tớ đang nghe "Moonlight flower" (Michael Cretu)...dịu dàng, mỏng mảnh..như sương như khói...

    Come with me in the silence of darkness
    I want to show you secrets of life
    I will guide you where dreams could''t take you
    She seldom flew away in the night
    You''re the moonlight flower
    You''re the voice of the night.
    When you call I''ll follow.
    We''ll leave on the trip of delight.
    I have been to the heights of my senses.
    Feeling the touch of your cures,
    I have seen the magic things under night skies.
    Until the sunrise ended the spell.
    You''re the moonlight flower
    You''re the voice of the night.
    When you call I''ll follow.
    We''ll leave on the trip of delight.​

    Dừng lại hay đi tiếp đây???

    Được puss sửa chữa / chuyển vào 23:30 ngày 12/04/2006
  7. trangeric

    trangeric Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    652
    Đã được thích:
    1
    Viết cho người Hà Nội, vẫn là người Hà Nội, mãi mãi là người Hà Nội...
    Hình như mình đang cảm thấy ghét một người Hà Nội nào đó
    Và hình như cũng thấy ghét mình nữa...

  8. trangeric

    trangeric Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    652
    Đã được thích:
    1
  9. condomdom

    condomdom Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/02/2003
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Viết cho một người Hà Nội đã sang một phần mới. Và lâu lắm rồi không biết tin tức của LKD. Chắc là không còn online nữa.
    Dạo này mọi thứ ổn hơn ngày trước. Nhưng con người lại thấy tồi đi. Thế là em và LKD cũng biết nhau gần 3 năm. Nhanh nhỉ...
    Gặp nhau giữa lòng Hà Nội, thế mà em quên mất chưa đi cùng LKD qua phố Lò Đúc với những hàng sao đen. Ngồi trong Hà Nội phố nghe về quá khứ của LKD, nói về hiện tại và tương lai của em. Chụp ảnh Hà Nội, mà giờ em vừa tìm lại, thấy vẫn còn lưu. Tháng 3 năm trước.
    Em có một người bạn lớn- là LKD, để biết vứt bỏ những lo lắng lãng nhách, những mối quan tâm ngớ ngẩn. Và hiểu hơn về cái tôi của mỗi con người.
    Thấy mình bớt chú ý đến xung quanh hơn. Năm nay chưa để ý, nhưng hình như bằng lăng tím ngắt mà LKD thích vẫn chưa nở đâu. Cái ecard gửi đúng ngày SN cho LKD không thấy được hổi âm.Tức là cũng nửa năm không có tin tức rồi.
    Tháng 4 năm nay. Hoa loa kèn đã nở nhiều rồi đấy. Khắp phố. Nhớ bức vẽ hoa loa kèn ở nhà LKD. Giá mà có một ai đó để mình có thể tặng- như một ý thích bất chợt.
    Bạn bè....N vẫn khoẻ, A đã theo con đường của mình- vẫn con đường ngày trước đó, và cũng mong sẽ bình yên. Có số của LKD, chẳng biết có còn liên lạc được không, nhưng chắc chắc sẽ báo khi có chuyện quan trọng.
    Zen vẫn chưa có gì thay đổi so với trước cả, liệu bao giờ em mới tĩnh tâm đủ nhỉ. Mong LKD sẽ gặp những điều may mắn nhất.
    Đợt đi xem thơ thiền, thấy bài này hay:
    Có và không
    Bảo là có thì nhỏ nhoi như hạt bụi cũng có
    Bảo là không thì cả thế gian đều không
    Có và không như ánh trăng dưới nước
    Đừng có bám hẳn vào cái có, cũng đừng cho cái không là không.
    Hôm nay, trời đột nhiên nổi gió....
  10. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Viết cho một người HN, viết cho kẻ đang làm ta đau lòng, viết cho kẻ đã làm ta đánh mất niềm tin cuối cùng còn sót lại nơi tình thương, viết không phải để trách, không phải để giận hờn, không phải để than vãn...
    Có phải ta đã có những tháng ngày bên người rất vui vẻ không? Có phải ta đã tưởng rằng ở nơi người là nơi tình yêu ta đặt lại? Người cho ta niềm tin bởi ta cảm nhận được tình yêu và sự chân thành trong từng cử chỉ của người... Thế mà, chỉ một lời chia tay qua tin nhắn, tất cả trở thành vô nghĩa...
    Đó không phải là tình yêu
    Khi lời chia tay nhẹ nhàng quá đỗi
    Những chuyện trước kia chỉ là giả dối
    Phải không?
    Kỷ niệm cho một tình yêu đã chết
    Chúng ta còn lại gì?
    Một lời nói yêu
    Một con đường cũ
    Một cơn mưa nho nhỏ
    Hay ly cà phê đắng chát lòng nhau????
    Không
    Chẳng có gì cả
    Có gì đâu
    Nếu vô tình gặp lại ngày sau
    Không biết quen như bao người xa lạ...

Chia sẻ trang này